《沁园春 庶姑冥寿,戚里命优演剧,》原文赏析

  • qìn
    yuán
    chūn
    shù
    míng
    shòu
    寿
    mìng
    yōu
    yǎn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    fàn
    zhēn
  • bǎi
    gǎn
    tián
    xiōng
    qiān
    duān
    jiāo
    leì
    yǎn
    néng
    qíng
  • chù
    weī
    shù
    móu
    wán
    luǎn
    ruò
    gōng
    weī
    jiǎo
    qiáng
    chéng
  • xīn
    jīng
    hún
    duàn
    weí
    wèn
    chóng
    quán
    zhī
    weì
    céng
  • píng
    shuí
    bào
    zhī
    zhōng
    xuě
    cān
    bīng
  • shēng
    tíng
    duì
    zhú
    yǐng
    yān
    jīng
  • rèn
    chūn
    jiāo
    miào
    fān
    lán
    dié
    wáng
    qiáo
    xiān
    cuì
    zhì
    é
    shēng
  • xiào
    kōng
    xuān
    huān
    róng
    weì
    ruò
    dāng
    nián
    shū
    shuǐ
    chéng
  • zhǐ
    yǒu
    zhōng
    shān
    zài
    zuò
    leì
    héng
    shēng

原文: 百感填胸,千端交集,泪眼能晴。
处危崖欹树,谋存完卵;弱弓微缴,强护孤城。
心力俱疲,惊魂几断,为问重泉知未曾。
凭谁报,只孤忠苏武,卧雪餐冰。
笙歌此日閒庭,对烛影炉烟怕不经。
任春娇妙技,翻澜蝶翅;王乔仙谱,脆炙鹅笙。
笑语空喧,欢容莫睹,未若当年菽水承。
歌须止,有中山在座,涕泪横生。


相关标签:沁园春

猜您喜欢

兰塘曲

清代 范贞仪

放棹向兰塘,共爱芳心浅。
折断藕中丝,虽长不及茧。

对镜

清代 范贞仪

匣里青铜久闭藏,暂时相对转心伤。
飞蓬欲化三秋草,瘦骨真成百炼钢。
香阁梦回山月冷,玉台人去鹤书荒。
薛媛欲写丹青寄,天上人间恨渺茫。

转应曲 其一 怀故居二首

清代 范贞仪

池草。池草。
绿到春来应好。萋萋原自多情。
点点难消露凝。凝露。
凝露。残照汉家烟树。