《厓门奇石歌》原文赏析

  • mén
    shí
  • [
    míng
    dài
    ]
    jiǒ
  • xīng
    zhī
    shuǐ
    tiān
    shàng
    lái
    xuě
    làng
    àn
    yín
    shān
    kaī
  • huáng
    yún
    zhēng
    shèn
    tiān
    biān
    shí
    èr
    lóu
    tái
  • yáng
    hóu
    bài
    yuè
    dōng
    fēng
    cháo
    tóu
    qiān
    zhàng
    cāng
    máng
  • diàn
    zhì
    leí
    hōng
    xià
    jiǔ
    tiān
    cháng
    jīng
    què
    zǒu
    jiāo
    lóng
  • shí
    tíng
    tíng
    dài
    áo
    hǎi
    mén
    zhàng
    hóng
    tāo
  • chuān
    líng
    gǎn
    dòng
    shì
    zhí
    héng
    shān
    gāo
  • hǎi
    yáng
    líng
    gǎi
    jiàn
    sāng
    tián
    huàn
    cāng
    hǎi
  • suǒ
    fēng
    hūn
    kàn
    gēng
    yān
    xiāo
    chū
    rán
    zài
  • liǎng
    àn
    xiāo
    xiāo
    qiū
    xún
    cháng
    lái
    wǎng
    zhī
    shā
    ōu
  • fān
    yǎn
    yìng
    yún
    zhōng
    zhuàn
    guì
    yóu
    tiān
  • shān
    chuān
    nǎi
    kuàng
    lái
    zhōng
    shì
  • shì
    shàng
    fēng
    shí
    èr
    shí
    kuáng
    lán
    zhōng
  • jūn
    jiàn
    luò
    yáng
    jiǎ
    shēng
    tiān
    xià
    hàn
    tíng
    tòng
    shāng
    míng
    shí
  • cháng
    shā
    zhé
    rén
    jiē
    qián
    guī
    lái
    zhǔ
    zhī
  • yòu
    jiàn
    zhè
    dōng
    wáng
    gōng
    tiān
    xià
    shǒu
    lóng
    lín
  • nián
    zhé
    kǎn
    shí
    dān
    xīn
    qíng
    tiān
    kàn
    zhù
    shí

原文: 七星之水天上来,雪浪暗捲银山开。
紫雾黄云蒸蜃气,天边七十二楼台。
阳侯拜月东风起,潮头千丈苍茫里。
电制雷轰下九天,长鲸却走蛟龙避。
奇石亭亭戴巨鳌,海门独立障洪涛。
川灵河伯不敢动,气势直与衡山高。
海不扬波陵谷改,几见桑田换沧海。
雨锁风昏看更奇,烟销日出依然在。
两岸萧萧芦荻秋,寻常来往只沙鸥。
蒲帆掩映云中转,桂楫夷犹天际浮。
山川奇特乃如此,何况古来忠义士。
世上风波十二时,独立狂澜终不倚。
君不见,洛阳贾生天下希,汉庭恸哭伤明时。
长沙谪去人皆惜,前席归来主独知。
又不见,浙东王公天下力,手批龙鳞搏虎翼。
昔年折槛识丹心,他日擎天看柱石。



猜您喜欢

和容他山舟中闻笛韵

明代 许炯

谁截湘江碧玉枝,龙吟莺语响参差。
孤臣去国愁闻处,思妇空房独听时。
骤雨崩腾飘瓦急,流泉呜咽下滩迟。
天涯亦有知音客,江上维舟晚更移。

夏日避暑玉台寺

明代 许炯

上界散炎蒸,悠然入化城。
小猿争果坠,老鹤向风鸣。
瀑布悬崖白,扶留上壁青。
何因谢尘事,来此听松声。

流杯春晚(一作晚渡)

明代 许炯

结庐依绿水,修竹映柴关。
红紫高低树,云霞千万山。
燕衔春色去,鸦带夕阳还。
风送渔舟笛,一声何处湾。