《黄梅道中怀独悟上人》原文赏析

  • huáng
    meí
    dào
    zhōng
    huái
    怀
    shàng
    rén
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jiāng
    weǐ
  • shuǐ
    qīng
    huá
    dòng
    míng
    zuò
    lián
    meì
    bái
    yún
    shēng
  • guò
    鹿
    xiāng
    huàn
    yóu
    jīng
  • qīng
    jué
    shān
    jīn
    mèng
    lěng
    lái
    fēng
    shí
    nián
    méng
  • yún
    yóu
    miào
    bàn
    chù
    tóu
    bái
    rén
    jiān
    jiù
    xiàng
    píng

原文: 水木清华洞府明,坐怜衣袂白云生。
僛僛过鹿如相唤,策策游鱼亦不惊。
清绝湖山今夜梦,冷来风雨十年盟。
云游妙伴栖何处,头白人间旧向平。



猜您喜欢

江路梅

元代 周巽

白云浦口舣舟来,冷蕊迎人一笑开。
老鹤啄冰飞不去,轻鸥带雪立相猜。
歌残芳树笛初弄,兴尽中流棹又回。
一带寒沙香满路,波涵月影雁声哀。

明道

宋代 释道颜

心如墙壁眼如眉,月饵烟蓑下钓矶。
湛湛寒光凝一片,波澜不犯取鱼归。

颂古

宋代 释道颜

种谷不生豆苗,蒸砂岂能成饭。
大通智胜如来,一个担板底汉。