《东山顾命歌》原文赏析

  • dōng
    shān
    mìng
  • [
    míng
    dài
    ]
    xiāng
    yán
    shàng
  • jīn
    líng
    yǒu
    nán
    bái
    shǒu
    chéng
    jiā
    gāng
    <
    b
    r
    >
    féng
    liáng
    huàn
    huí
    tóu
    mái
    hóng
    chén
    <
    b
    r
    >
    tàn
    shēng
    zhī
    cān
    fǎng
    访
    míng
    shī
    qiú
    zhí
    zhǐ
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    shuō
    zhuàn
    dēng
    shàng
    rén
    zhì
    chōng
    tiān
    fèn
    rán
    <
    b
    r
    >
    niàn
    tuó
    zǎn
    hán
    bīng
    huà
    weí
    shuǐ
    <
    b
    r
    >
    rèn
    feī
    feī
    xīn
    yào
    shàn
    qióng
    dào
    <
    b
    r
    >
    zhòu
    rán
    rán
    tiě
    niú
    dòng
    tòng
    jiā
    biān
    <
    b
    r
    >
    tóu
    jiǎo
    zhēng
    róng
    biàn
    便
    zuò
    shī
    hǒu
    jīng
    hǎi
    jīn
    feī
    shàng
    tiān
    <
    b
    r
    >
    qiú
    yìn
    kòu
    yuán
    huí
    qīn
    dào
    dōng
    shān
    qián
    <
    b
    r
    >
    sān
    rào
    shéng
    chuáng
    chéng
    jiàn
    jiě
    zhèn
    weī
    jūn
    zhuàn
    <
    b
    r
    >
    chèng
    yǐn
    chán
    ér
    jīn
    kān
    zuò
    huǒ
    zhōng
    lián
    <
    b
    r
    >
    guàn
    xiàng
    beǐ
    dǒu
    xīng
    zhōng
    què
    lái
    dōng
    shān
    shuǐ
    shàng
    chēng
    tiě
    chuán
    <
    b
    r
    >
    shǒu
    xuán
    zhī
    luò
    chù
    qiān
    chóng
    wǎng
    zhù
    <
    b
    r
    >
    yǎn
    sēng
    nài
    fēn
    jiā
    shā
    weí
    xìn
    <
    b
    r
    >
    zhào
    zhōu
    shàn
    zhēn
    hǎn
    zhēng
    kěn
    tíng
    qián
    xún
    bǎi
    shù
    <
    b
    r
    >
    jié
    duàn
    nán
    shān
    lǎo
    téng
    tiě
    chuí
    chóng
    xià
    <
    b
    r
    >
    fàng
    kaī
    hái
    niē
    绿
    shuǐ
    qīng
    shān
    jiē
    miào
    <
    b
    r
    >
    jiǎo
    gēn
    tóu
    guān
    míng
    yuè
    suí
    liú
    shuǐ

原文: 金陵有个奇男子,白手成家立纲纪。
不逢良女唤回头,几乎埋没红尘里。
叹浮生,只如此,参访明师求直指。
见说传灯录上人,志气冲天奋然起。
念弥陀如自己拶,得寒冰化为水。
任他非佛与非心,务要禅河穷到底。
昼亦然,夜亦然,铁牛不动痛加鞭。
头角峥嵘便作狮子吼,惊得海底金乌飞上天。
求印可,叩机缘,几回亲到东山前。
三绕绳床呈见解,振威一喝与君传。
称大隐,可居廛,而今堪作火中莲。
惯向北斗星中骑木马,却来东山水上撑铁船。
撒手悬崖知落处,千重欲网打不住。
碧眼胡僧没奈何,分付袈裟为信具。
赵州禅,真罕遇,争肯庭前寻柏树。
截断南山老葛藤,无孔铁锤重下锯。
大放开,还捏聚,绿水青山皆妙趣。
脚根□□□头关,明月不随流水去。



猜您喜欢

寄冲彻堂(二首)

明代 香严和尚

平居江北与江南,矫首相望岁已三。
近睹百花开烂漫,遥闻千树吼毗岚。
白云缥渺连青嶂,明月徘徊印碧潭。
一棹扁舟如会面,燃灯清话薜萝龛。¤

挽徐敏叔

明代 先竹深府君

一卧春风竟不回,邻舂罢相寝门哀。南州诗礼遗家教,中论文章负大才。芸叶堕香书室掩,烛花飞影穗帷开。青山数亩松千树,愁绝心知挂剑来。

奉呈子高刘先生

明代 萧翀

剪烛临清夜,开轩对白云。
眠迟诗共赋,歌罢酒初醺。
风起松声近,溪回野色分。
别来愁思满,南雁正纷纷。