《城上乌为李佥宪赋》原文赏析

  • chéng
    shàng
    weí
    qiān
    xiàn
  • [
    yuán
    dài
    ]
    zhèng
    hóng
  • chéng
    shàng
    feī
    xióng
    feī
    zhě
  • xià
    yǐn
    jiǔ
    zhī
    qīng
    chí
    shàng
    bǎi
    chǐ
    zhī
    gāo
  • cháo
    shēng
    jiǔ
    chú
    nián
    zhù
    chéng
    xìng
    wàn
  • jiā
    jiā
    dào
    shǐ
    使
    jūn
  • zhēng
    mǎn
    kuāng
    jiǔ
    mǎn
    zuò
    láo
    ěr
  • jīn
    nián
    chéng
    jiān
    tiě
    shí
    tái
    qīn
    gōng
    huā
  • bái
    yún
    weí
    fān
    shù
    weí
    zhū
    xīng
    liú
    luò
  • míng
    xiāo
    xiāo
    rén
    liù
    mén
    chén
    yàn
    shí
  • chéng
    tóu
    gāo
    gāo
    cháo
    chū
    feī
    lái
    xióng
    chú
    ér
  • chéng
    shàng
    weǐ
  • jiǔ
    chú
    chéng
    feī
    qīng
    yún
  • jiāng
    nán
    hǎo
    shù
    chù
    chù
    fēng
    yān
  • weī
    zhī
    rào
    biàn
    kān
    zuó
    guī
    lái
    jiù
    cháo
  • shǐ
    使
    jūn
    qīng
    cōng
    zài
    chuī
    yáng
    xià
  • shǒu
    zhōng
    jīn
    jīng
    chéng
    shàng
  • ēn
    qíng
    shuāng
    feī
    niǎo
    zài
    zhōng
  • shǐ
    使
    jūn
    shí
    huí
  • xīn
    chéng
    gāo
    bǎi
    yǎng
    bìng
    cuī
    weí

原文: 城上乌,飞毕逋,雄飞哑哑雌者呼。
下饮九曲之清池,上集百尺之高梧。
乌乌一巢生九雏,去年筑城兴万夫。
家家力役到妻孥,使君勖我我力痡。
蒸豚满筐酒满壶,作劳耳热歌呜呜。
今年城坚如铁石,弩台侵弓土花碧。
白云为藩树为戟,朱旗星流落日赤。
马鸣萧萧人寂寂,六门虎贲晨晏食。
城头高高如屋极,乌朝出飞暮来息,雌雄哺雏乳而翼。
城上乌,毕逋尾。
九雏羽翼成,飞去青云里。
江南无好树,处处烽烟起。
危枝绕遍不堪栖,昨日归来旧巢底。
使君青骢马,系在垂杨下。
手中金仆姑,不惊城上乌。
恩情双飞鸟,遗爱在中吴。
使君去,几时回?
新城高百雉,仰德并崔嵬。



猜您喜欢

好事近·花露滴香红

宋代 蔡伸

花露滴香红,花低漏声初歇。人似一枝梅瘦,照冰壶清彻。翠娥云鬓为谁容,虫丝宝奁结。可惜一春憔悴,负满怀风月。

春景 碧山晴又湿

宋代 刘辰翁

山色洗逾碧,昏明水墨成。相看如许湿,政似不曾晴。翠拂双蛾起,青如老眼横。岭云才敛态,峡雨复多情。瀑溅香炉紫,烟销石镜明。乾坤翻覆顷,萝月吐深更。

谢马程先辈惠蜀牋

宋代 林逋

数幅丹霞夹白云,封题何事寄幽人。
亏君视草禁中客,乞我浣花豀上春。
且与巾箱为玩好,更无篇什写清新。
我来卧病还多感,一笔蛛丝满砚尘。

渔父

宋代 陆游

楚江茫茫新雨霁,残云蹙作鱼鳞细。
老翁短楫去若飞,我欲从之已天际。
从之不可况共语,醉眼知渠轻一世。
直钓去饵五十年,此意宁为得鱼计!

书叹

宋代 陆游

世事纷纭汝所知,欣然领略尚何疑。
穷居自是长年术,魔境常为定力资。
人但与游无德怨,酒皆可醉略醇醨。
兰亭宾主今何在?修竹依然似曩时。