《和衍公约看杏花诗韵》原文赏析

  • yǎn
    gōng
    yuē
    kàn
    xìng
    huā
    shī
    yùn
  • [
    míng
    dài
    ]
    tóng
  • xiāng
    shí
    huā
    shí
    jié
    guān
    shè
    xiāo
    tiáo
    xiàng
    mén
    yóu
    yíng
    shuò
    fēng
    kuàng
    kàn
    huā
    shì
    xíng
    qián
    nián
    yòu
    yīn
    shī
    wǎng
    wǎng
    kōng
    zhōng
    wén
    mài
    huí
    shào
    nián
    zhēn
    mèng
    xìng
    miǎn
    xiàn
    shuāng
    jiǎo
    feī
    wàn
    fēng
    hóu
    zhì
    dǎn
    luò
    shéng
    qiáo
    xuán
    suǒ
    zhōu
    xiàn
    móu
    dǒu
    shēng
    shù
    dài
    chén
    fāng
    zuò
    shì
    cuō
    tuó
    shí
    nián
    zhī
    liǎng
    bìn
    shuāng
    bái
    dōng
    lín
    yǒu
    zǎo
    huàn
    yóu
    jùn
    diāo
    ān
    chí
    yuè
    西
    lín
    yǒu
    cóng
    jūn
    shí
    zài
    guī
    lái
    mén
    liè
    shū
    shēng
    bàn
    shì
    chéng
    shì
    chū
    mén
    què
    xiào
    tiān
    zhǎi
    nán
    beǐ
    chí
    jīn
    nián
    yóu
    qīng
    shān
    shàng
    zuó
    dōng
    shí
    yuè
    shàng
    yàn
    shuò
    fēng
    huái
    怀
    féng
    chaī
    qiú
    bǎi
    zǒu
    huáng
    shā
    zòng
    yǒu
    qīng
    quán
    shuí
    huàn
    zhuó
    píng
    shēng
    rén
    xìng
    xiāng
    zhí
    jīn
    huái
    怀
    jiē
    leǐ
    luò
    hǎi
    shuí
    feī
    xiōng
    qīn
    bǎi
    nián
    tóng
    shì
    qián
    kūn
    xìng
    lái
    zài
    jiǔ
    shǔ
    xiāng
    guò
    huái
    怀
    liáng
    è
    zuó
    xiāo
    zuò
    xiāng
    shān
    mèng
    biàn
    便
    feī
    shū
    xiè
    lóu
    yuē
    lái
    chūn
    bǎn
    xíng
    cān
    yuē
    cān
    liáo
    tóng
    jué

原文: 客乡不识花时节,官舍萧条如巷陌。闭门犹恐迎朔风,况复看花事行乐。前年又得殷师疾,往往空中闻打麦。回思少年真一梦,幸免泥涂陷双脚。非无万里封侯志,胆落绳桥悬度索。亦欲州县谋斗升,束带晨趋谒方伯。坐是蹉跎四十年,不知两鬓如霜白。东邻有子早宦游,骏马雕鞍日驰跃。西邻有客亦从军,十载归来门列戟。书生半世成何事,出门却笑天地窄。南北驱驰今几年,犹喜青衫尚如昨。去冬十月上燕蓟,朔风入怀衣缝拆。敝裘百日走黄沙,纵有清泉谁浣濯。平生故人幸相值,一一襟怀皆磊落。四海谁非兄弟亲,百年同是乾坤客。兴来载酒数相过,如此客怀良不恶。昨宵忽作乡山梦,便欲飞书谢娄约。来春玉版行可参,拟约参寥同大嚼。



童冀

童冀,字中州,浙江金华人。他在洪武时期被征入书馆,与宋濂、姚广孝等人相唱和。后来,他出任全州教官,并逐渐晋升至北平教授的官职。然而,由于犯罪行为,童冀最终被判处死刑。他留下了一部名为《尚絅斋集》的著作。

猜您喜欢

善恶吟

宋代 邵雍

瞽鲧有子,尧舜无嗣。
余庆余殃,何故如此。

梦中吟

宋代 邵雍

梦中说梦犹能忆,梦觉梦中还又隔。
今日恩光空喜欢,当年意爱难寻{上不下见}。
水成流处岂无声,花到谢时安有色。
过此相逢陌路人,都如元来曾相识。

对花吟

宋代 邵雍

美酒岂无留客饮,好花犹解向人开。
多情不忍阻花意,未醉何须辞满杯。