《五言诗 其五》原文赏析

  • yán
    shī
  • [
    táng
    dài
    ]
    quē
    míng
    èr
  • ráo
    tián
    shè
    ér
    lún
    qǐng
    shí
    hǎo
    shì
  • zhòng
    shēng
    tián
    zhái
    shè
    qīng
    yān
  • cáo
    shàng
    feí
    réng
    gēng
    mài
  • niú
    yáng
    gòng
    chéng
    qún
    mǎn
    quān
    yǎng
    shēng
  • jiào
    neì
    duō
    mái
    xún
    cháng
    yuàn
    guì
  • zhèng
    zhuī
    lái
    zuò
    zhù
    nán
    tīng
  • guǎng
    广
    shè
    hǎo
    yǐn
    shí
    duō
    quàn
    qiǎn
    zuì
  • zhuī
    chē
    chē
  • qián
    biàn
    便
    qián
    shì
  • suǒ
    miàn
    tuó
    sòng
    hòu
    gēng
    yǒu
  • guān
    rén
    yìng
    dāng
    jiā
    jiē
    beì
  • xiàn
    guān
    ēn
    zhái
    cáo
    jiā
    shì
  • zòng
    yǒu
    chóng
    chà
    yǒu
    qián
  • pín
    qióng
    tián
    shè
    hàn
    ān
  • liǎng
    gòng
    qián
    shēng
    zhòng
    jīn
    shì
    zuò
  • chōng
    dǎo
  • huáng
    hūn
    dào
    jiā
    chái
  • nán
    kōng
    è
    饿
    zhuàng
    shí
    zhaī
  • zhèng
    zhuī
    yōng
    diào
    cūn
    tóu
    gòng
    xiāng
    cuī
  • tóu
    jīn
    shān
    kaī
  • shàng
    xià
    xié
  • chǒu
    lái
    è
    jiū
    nuò
    tóu
    huī
  • zhèng
    beì
    jiǎo
    cūn
    tóu
    beì
    quán
    cuō
  • jiāng
    jiàn
    péng
    yǒu
    chèn
    huí
    lái
  • diào
    chù
    chū
    hái
    zhèng
    beì
  • mén
    qián
    jiàn
    zhài
    zhǔ
    jiàn
    pín
  • shè
    lòu
    ér
    chóng
    chóng
    féng
    zaī
  • gēng
    qióng
    hàn
    cūn
    cūn
    liǎng
    meí

原文: 富饶田舍儿,论请实好事。
度种如生田,宅舍青烟起。
槽上饲肥马,仍更卖奴婢。
牛羊共成群,满圈养生子。
窖内多埋谷,寻常愿米贵。
里政追役来,坐著南厅里。
广设好饮食,多须劝遣醉。
追车即与车,须马即与马。
须钱便与钱,和市亦不避。
索面驴驼送,续后更有雉。
官人应须物,当家皆具备。
县官与恩宅,曹司一家事。
纵有重差科,有钱不怕你。
贫穷田舍汉,庵子□(木烝)孤栖。
两共前生种,今世作夫妻。
妇即客舂捣,夫即客扶犁。
黄昏到家里,无米复无柴。
男女空饿肚,状似一食斋。
里政追庸调,村头共相催。
幞头巾子路,衫破肚皮开。
体上无裈裤,足下复无鞋。
丑妇来恶骂,啾唧搦头灰。
里政被脚蹴,村头被拳搓。
驱将见朋友,打脊趁回来。
租调无处出,还须里政倍。
门前见债主,入户见贫妻。
舍漏儿啼哭,重重逢苦哉。
如此更穷汉,村村一两枚。



猜您喜欢

五言诗 其四

唐代 缺名二

一岁已百年,中间不怕死。
长命得八十,渐渐无意智。
悉能造罪根,不解生惭愧。
广贪长命财,身当短命死。
兴生向前走,惟求多出利。
析心即心枉,惶惶烦恼起。
钱逸即独富,吾贫长省事。
奴富欺郎君,婢富远娘子。
乌饥缘食亡,人能为财死。
钱是害人物,智者常远离。

渔父引二首 其二

唐代 李梦符

渔弟渔兄喜到来,波官赛却坐江隈。
椰榆杓子木瘤杯,烂煮鲈鱼满案堆。

渔父引二首 其一

唐代 李梦符

村寺钟声度远滩,半轮残月落山前。
徐徐拨棹却归湾,浪叠朝霞锦绣翻。