《新晴》原文赏析

  • xīn
    qíng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    yùn
  • lín
    yǐng
    weī
    xiǎo
    zhà
    qíng
    lǎo
    shì
    guān
    qíng
    <
    b
    r
    >
    lián
    fēng
    weì
    chè
    biān
    tóu
    shù
    liǎo
    yóu
    fáng
    lǒng
    shàng
    gēng
    <
    b
    r
    >
    weí
    xiǎng
    cán
    yōu
    shī
    湿
    yīn
    piāo
    mài
    kùn
    méng
    <
    b
    r
    >
    lóng
    gōng
    duō
    shì
    duō
    láo
    ěr
    wàn
    yóu
    lái
    yào
    píng

原文: 林影熹微晓乍晴,老於世故独关情。
连烽未撤边头戍,积潦犹妨陇上耕,
几为饷蚕忧湿叶,得因漂麦困饥萌。
龙公多事多劳耳,万理由来要得平。



猜您喜欢

垂虹

宋代 张蕴

四岸俱地只有天,烟樯如雨落鸥前。
不知笠泽翁何许,波上清风一万年。

不寐

宋代 张蕴

空床展转对孤檠,寒漏年长更雨声。
如此乾坤閒岁月,明朝华发满头生。

移疾

魏晋 张载

移疾谢华省,问耕还弊舍。
扶持便疏慵,旷僻逃将迓。
书棋莎径侧,暮粥梧阴下。
久矣澄清心,永愧桑弧射。