《浣溪沙十首 其七》原文赏析

  • huàn
    shā
    shí
    shǒu
  • [
    qīng
    dài
    ]
    wáng
    sūn
  • huáng
    juàn
    chéng
    chàng
    chàng
    duō
  • xiào
    míng
    jīn
    dài
    cáo
    é
  • xiù
    cái
    shuí
    yīn
  • shèng
    yǒu
    xīn
    cháng
    duì
    yào
    jiàn
    shuaī
    jiā
    mào
    dāng
    huā
  • chūn
    fān
    bìng
    xiāo

原文: 黄绢词成怅怅多。
孝名今代亦曹娥。
秀才谁似女阴何。
剩有苦心常对药,渐衰佳貌怕当花。
一春翻藉病消磨。


相关标签:浣溪沙

猜您喜欢

如梦令 病起

清代 钟蕴

抱病恹恹懒锈。
怯怯腰肢如柳。
睡起捲珠帘,恰恰莺啼时候。
声逗。
声逗。
唤得深闺人瘦。

如梦令 春暮

清代 钟蕴

揽镜朝来无绪。
帘外花飞如许。
林际子规啼,又见荼蘼细雨。
春去。
春去。
却问春归何处。

菩萨蛮

明末清初 沈宜修

碧烟凄影疏梅白。白梅疏影凄烟碧。
春早又伤人。人伤又早春。
乱魂随梦断。断梦随魂乱。
愁寄暮云流。流云暮寄愁。