《自挽联》原文赏析

  • wǎn
    lián
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    ]
    lǎo
  • wèn
    jiǔ
    yuán
    chù
    jiù
    zài
    yǎn
    qián
    lǎo
    xíng
    jiāng
    huí
    jiǎn
    qián
    xīn
    péng
    chéng
    zhì
    xiāng
    chǎng
    zhàn
    yuán
    gāo
    chū
    tóu
    què
    bǎi
    zhòng
    láo
    xīn
    wàn
    yán
    tuō
    cǎo
    shí
    nián
    cháng
    qiān
    piāo
    píng
    zhí
    luò
    yào
    shēng
    weì
    biàn
    hán
    suān
    zhōng
    weí
    qióng
    guǐ
  • wǎn
    yán
    zhāo
    chuī
    shēn
    hòu
    xiǎo
    jìng
    ér
    tīng
    zhī
    shì
    kàn
    shī
    guān
    tān
    zhèng
    jiāng
    zhuān
    bīng
    wén
    liǎng
    qīng
    liú
    chā
    dàn
    shǒu
    zháo
    fāng
    yàn
    liǎng
    guǎn
    绿
    shěn
    bàn
    lǐng
    qīng
    zhān
    shǔ
    piān
    huáng
    juàn
    yán
    jiū
    xiē
    nóng
    lín
    shí
    qiú
    guì
    miǎn
    zuò
    liáng
    mín

原文: 问九原何处,就在眼前,老夫行将去矣,回思蠹简潜心,鹏程励志,乡场四战,原期高第出头,徒负却百种劳薪,万言脱草,十年尝蓼,千里漂萍,直落得医药生涯,未变寒酸,终为穷鬼;
拟几句挽言,昭垂身后,小子敬而听之,试看虱官贪政,虎将专兵,文武两途,那许清流插足,但守着一方紫砚,两管绿沈,半领青毡,数篇黄卷,研究些农林实业,不求富贵,勉作良民。



猜您喜欢

莫愁湖二首 其一

近现代 丘复

莫愁未必便无愁,一种秋心那得休。
今日郁金堂畔柳,愁眉犹带几分羞。

春日即事二首 其二

近现代 丘翊华

春寒多雨暖多晴,时雨时晴百物生。
极目天涯芳草远,艳阳天气十分清。

春日即事二首 其一

近现代 丘翊华

雨中独坐涤尘思,心地宽闲只自知。
座有遗编堪晤对,名贤如见是吾师。