《迟眠三章即示金上舍学纯 其二》原文赏析

  • chí
    mián
    sān
    zhāng
    shì
    jīn
    shàng
    shè
    xué
    chún
    èr
  • [
    qīng
    dài
    ]
    yáo
    xiè
  • juān
    feī
    juān
    chū
    zhōng
  • qiè
    qiè
    gāo
    táng
    xīn
    chóu
    shuò
    fēng
  • shì
    chǔ
    duō
    guī
    yǎng
    qióng
  • shú
    zhī
    ān
    shēn
    guī
    weì
    náng
    tuó
    kōng
  • kòu
    juē
    duàn
    chuī
    shǒu
    zhōng
    gōng
  • kaī
    huā
    dāng
    tiān
    hán
    yǒu
    hóng
  • shěn
    shā
    jiāo
    guàn
    qiū
    yuán
    péng
  • qiū
    yuán
    péng
    piāo
    piāo
    qiū
    shān
    róng
    róng
  • qiū
    yàn
    liáng
    shèng
    xián
    hóng
    鸿
  • hóng
    鸿
    feī
    ěr
    míng
    míng
    yàn
    fāng
    yóng
    yóng

原文: 啼鹃亦非鹃,似出吾庐中。
切切高堂心,夜夜愁朔风。
视米储不多,归养计亦穷。
孰知安身归,未责囊橐空。
叩釜嗟断炊,聚首终奚功?
开花当天寒,有色亦不红。
矧此砂砾骄,惯欺秋原蓬。
秋原蓬飘飘,秋山棘茸茸。
秋燕得寄梁,已胜衔芦鸿。
鸿飞尔冥冥,燕语方喁喁。



猜您喜欢

无题

宋代 无名氏

试将潜皖问云游,何似灵岩与虎丘。
应道淮南山水胜,清奇都在两三州⑴。

开元寺留题 其一

宋代 无名氏

双松偃亚老龙起,唤得清风到别楼。
尚忆曩年诗酒伴,几回天际识归舟。

寒食

清代 柳是

沧沧人闺景,薇藿自生芳。
石露澄松白,春风杂树黄。
莺啼犹着雨,云乱欲侵裳。