《苦热谣》原文赏析

  • yáo
  • [
    sòng
    dài
    ]
    chén
    xiāng
  • yáo
    xià
    yáng
    tái
    shān
    píng
    shǔ
    lián
    yún
    kaī
    <
    b
    r
    >
    piē
    jiàn
    zhěng
    cháo
    fàng
    chū
    jīn
    niǎo
    tiān
    shàng
    lái
    <
    b
    r
    >
    yán
    yán
    liù
    yuè
    fāng
    níng
    shǔ
    tiān
    shēng
    chéng
    lín
    <
    b
    r
    >
    háo
    suō
    shǒu
    tài
    duān
    qiáo
    cuì
    qún
    fāng
    weí
    zhǔ
    <
    b
    r
    >
    dāng
    huà
    chū
    chōng
    tiān
    shàng
    tiān
    gōng
    zhèn
    leí
    <
    b
    r
    >
    huí
    què
    kaī
    shuǐ
    <
    b
    r
    >
    liù
    lóng
    xià
    yǐn
    hóng
    tāo
    zuò
    hán
    lín

原文: 瑶姬不下巫阳台,山屏曙色连云开。
瞥见义和整朝驭,放出金鸟天上来。
炎炎六月方凝暑,天地生成渴霖雨。
呼号缩手太无端,憔悴群芳不为主。
吾当化出冲天羽,上与天公振雷鼓。
回却日轮,叱开水府。
六龙驱下饮洪涛,大作寒霖济区宇。



猜您喜欢

经武夷山

宋代 陈襄

万叠层峦接远空,瑞云晴霭气溶溶。
高于太华五千仞,秀出巫阳十二峰。
蕙账晓寒飞鹤怨,桃源春尽落花浓。
鸾凰一啸最深处,仙客楼台有几重。

颍川赏花二首

宋代 陈襄

千骑重来此建旟,新年花发旧年株。
东皇应是怜孤宦,十里全归锦账铺。

简子容

宋代 陈襄

同馆分飞来右浙,一麾潇洒出南河。
琴书满榻王常在⑴,不独西湖胜赏多。