《卖拙歌》原文赏析

  • mài
    zhuō
  • [
    míng
    dài
    ]
    dèng
    yún
    xiāo
  • 西
    yuán
    gōng
    zhēn
    jué
    yuàn
    qiǎo
    piān
    zhuō
  • zhāng
    xiāng
    fěn
    yán
    tóu
    bài
    xiàng
    tiān
    sūn
    shuō
  • tiān
    sūn
    suō
    zhī
    xiāng
    xiá
    hóng
    xiàn
    线
    tiān
    zhāng
  • yuán
    gōng
    xiōng
    zàng
    jǐn
    xiù
    cháng
    tiān
    gōng
    rén
    qiǎo
    xiāng
    áng
  • zhōng
    zǎo
    hán
    liǔ
    dōng
    biàn
    shé
    zhōng
    wáng
    shǒu
  • jīn
    shí
    yíng
    piān
    jié
    zòu
    míng
    lóng
    shé
    luò
    zhǐ
    zòng
    héng
    zǒu
  • rén
    shēng
    zuì
    zhī
    yòng
    zhuō
    weí
    diāo
  • tiān
    sūn
    zhuō
    jūn
    hān
    shēng
    yǒu
    zhuō
    jūn
    wén
  • nián
    huái
    怀
    bǎo
    jiāo
    bái
    yǎn
    suǒ
    jià
    gāo
    qīng
    yún
  • yuán
    gōng
    wèn
    zhuō
    shǔ
    zhuō
    sān
    wàn
    liù
    qiān
  • kǒu
    yòng
    weì
    jìn
    dào
    jīn
    duī
    hái
    chōng
  • bāo
    guǒ
    céng
    zhì
    náng
    shōu
    zàng
    zhèng
  • yán
    zhuō
    zhuàng
    jūn
    xiào
    tiě
    chuí
    qiào
  • téng
    téng
    chǔn
    xìng
    yán
  • shū
    biàn
    便
    biàn
    便
    shī
    yùn
    kōng
    yín
    qiǎn
    qiǎn
    shī
  • céng
    shì
    zhī
    chèng
    xiǎo
    yǒu
    gēng
    zūn
    míng
    zuò
    yán
    shī
  • yín
    shī
    zuò
    zhōng
    yòng
    zhèn
    tuī
    qiāo
    feì
    niān
    nòng
  • cán
    gǎo
    稿
    jiāng
    jiǔ
    wèng
    rén
    qiàn
    piáo
    sòng
  • zhuàng
    nián
    zuò
    huàn
    shào
    yīn
    wǎn
    suì
    huí
    chē
    shī
    guī
  • běn
    shuǐ
    péng
    tóng
    yùn
    liào
    yíng
    fēng
    tuì
    退
    feī
  • guī
    lái
    yǎn
    cháng
    lín
    xià
    féng
    zuì
    weì
    hái
    jīng
  • bìng
    kuáng
    zhī
    niú
    cóng
    rén
  • lián
    nián
    weì
    shuaī
    tuí
    shì
    bīng
    xīn
    ruò
    lěng
    huī
  • píng
    shuí
    záo
    hún
    dùn
    qiān
    jīn
    yào
    zhì
    chī
    daī
  • huái
    怀
    zàng
    zhuō
    xiàng
    shuí
    mài
    nán
    zhé
    yào
    hái
    jiǔ
    zhài
  • mài
    huò
    xún
    shí
    huò
    rén
    shí
    weí
    yǒu
    yuán
    gōng
    zài
  • chē
    zài
    zhuō
    xiàng
    yuán
    gōng
    bái
    qiǎng
    jiān
    qīng
    tóng
  • jiāng
    tuán
    zhēn
    měng
    dǒng
    huàn
    gōng
    xiù
    xīn
    xiōng
  • yuán
    gōng
    duō
    duō
    pín
    yáo
    shǒu
    jūn
    jiā
    zhuō
    jiān
    bǎi
    chǒu
  • jūn
    qiě
    huái
    怀
    zàng
    xiǎng
    yòng
    gēng
    sūn
    cháng
    shì
    shǒu
  • yuán
    gōng
    zhuō
    zhī
    wèn
    tiān
    jūn
    rén
    zhuō
    zhí
    qián
  • jūn
    qiě
    weí
    jiū
    weí
    què
    yǒu
    cháo
    xiāng
    ān
    mián
  • wén
    yuán
    gōng
    yán
    chī
    hái
  • chūn
    cán
    jiǎn
    zhī
    wán
  • shù
    yīn
    bǎi
    jīn
    dào
    líng
    yún
    zhī
  • shì
    jiān
    zhuō
    chù
    yǒu
    yòng
    yuán
    gōng
    yuán
    gōng
    hǎo
    tīng
    cūn
    shuō
    chūn
    mèng

原文: 西园公,真奇绝,不愿乞巧偏乞拙。
七夕铺张香粉筵,低头拜向天孙说。
天孙玉梭织七襄,霞丝虹线组天章。
园公胸藏锦绣肠,天工人巧相低昂。
歌中丽藻驱韩柳,东坡辩舌钟王手。
金石盈篇节奏鸣,龙蛇落纸纵横走。
人生最苦不知足,何须用拙为貂续。
天孙无拙可与君,憨生有拙君不闻。
昔年怀宝骄白眼,此日索价高青云。
园公问我拙数目,我拙三万六千斛。
一口一斛用未尽,到今堆积还充屋。
包裹何曾藉智囊,收藏正合居愚谷。
我言拙状君莫笑,一个铁锤无孔窍。
兀兀腾腾蠢性资,期期艾艾讷言辞。
无书徒鼓便便腹,失韵空吟浅浅诗。
曾事支离称小友,更尊溟涬作严师。
吟诗作赋终何用,镇日推敲费拈弄。
残稿宜将酒瓮覆,寄人莫倩椰瓢送。
壮年作宦少因依,晚岁回车失路归。
本期击水鹏同运,岂料迎风鹢退飞。
归来偃卧长林下,夜逢醉尉还惊怕。
如病如狂不自知,呼牛呼马从人骂。
自怜年纪未衰颓,何事冰心若冷灰。
七日凭谁凿混沌,千金无药治痴呆。
怀藏此拙向谁卖,难折药资还酒债。
卖货须寻识货人,一时惟有园公在。
五车载拙向园公,不须白镪兼青铜。
将我一团真懵懂,换公一副绣心胸。
园公咄咄频摇手,君家奇拙兼百丑。
君且怀藏自享用,更付子孙长世守。
园公乞拙只问天,如君人拙不值钱。
君且为鸠我为鹊,有巢各自相安眠。
我闻园公言,自嗤还自疑。
春蚕死茧里,织妇无完衣。
离离栎树荫百亩,斧斤不到凌云枝。
世间拙处亦有用,园公园公,好听村婆说春梦。



邓云霄

邓云霄,字玄度,明代广东东莞人。他于万历二十六年(1598年)中进士,成为一名官员。他先后担任长洲知县和广西参政等职位。

邓云霄是一位文学家,他的作品有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。这些作品涵盖了各种题材,包括散文、诗歌等。他的作品以清新、自然的风格著称,展现了他对生活的独特见解和感悟。

除了文学创作,邓云霄的生平中还有一些重要的事件。然而,关于他的出生和死亡的具体信息目前尚不清楚,需要进一步的研究和补充。

猜您喜欢

悲秋十八咏 其十五 秋烽

明代 邓云霄

太白旄头夜并高,胡儿牧马过临洮。
连营百道传烽火,飞檄三边插羽毛。
光迸流星穿雁塞,气缠宝匣吼龙刀。
捷书早达蓬莱殿,立马千门念正劳。

题春满桃蹊册为李父母赋

明代 邓云霄

寻源到处是通津,风静桃蹊不起尘。
芳树亦知瞻舜日,深山宁有避秦人。
红霞点缀园林艳,绿野涵濡雨露均。
百里花茵连锦障,遥传仙令欲行春。

四老吟和周贵谔四首 其一 老将

明代 邓云霄

百战清胡塞,廿年归汉关。
乞身辞北阙,赐第傍南山。
铁券勋名远,金丹日月闲。
还闻奉朝请,剑履近龙颜。