《奉和御制塔影诗》原文赏析

  • fèng
    zhì
    yǐng
    shī
  • [
    míng
    dài
    ]
    wáng
  • jīn
    xiān
    shè
    jiào
    zhuàn
    rén
    jiān
    wáng
    chǎn
    huà
    chōu
    xuán
    guān
  • suì
    kàn
    líng
    shì
    líng
    jiù
    hái
    zhǐ
    dōng
    shān
    weí
    xuě
    shān
  • zhōng
    shēng
    xiǎo
    zhú
    shēng
    jiāng
    yuè
    hán
    tiān
    shuǐ
  • hóng
    qiū
    háo
    mǎn
    sān
    qiān
    qiān
  • kūn
    zhī
    shuǐ
    jué
    huáng
    tāo
    tāo
    pài
    dōng
    liú
  • rén
    shēng
    zhēn
    yuán
    zhì
    yòng
    píng
    shēng
    zhē
    luó
  • feī
    zǒu
    cháo
    hái
    meì
    chūn
    qiū
    lái
    gēng
    dài
  • ruò
    néng
    chéng
    jìng
    shēng
    chén
    qiān
    líng
    gēn
    zhèn
    cháng
    zài
  • shì
    jiān
    kōng
    kōng
    yóu
    lái
    tóng
  • àn
    shàng
    huā
    kaī
    shuǐ
    biān
    yǐng
    fēn
    míng
    kōng
    yǒu
    zhōng
  • shuí
    yán
    jīn
    shí
    zhōng
    chéng
    huǐ
    xìn
    zhēn
    kōng
    yǒu
    zhēn
  • dōng
    yuán
    huì
    wàn
    bān
    xīn
    shǔ
    yáo
    huáng
    bìng
    weì
  • shì
    rén
    shí
    jiě
    xiāo
    qún
    huò
    zhōng
    rán
    tuō
    huī
  • chūn
    fēng
    chěng
    kāng
    cháng
    áo
    yóu
    guó
  • qún
    shān
    cōng
    lǐng
    西
    wáng
    céng
    dǎo
    shěn
  • zhī
    jīn
    dào
    zhōng
    chū
    hóng
  • rén
    qiān
    qiáo
    chū
    yōu
    kuài
    yún
    qíng
  • tiān
    fēng
    chuī
    sòng
    tiān
    huā
    lái
    wàn
    qiān
    yán
    zǒng
    fēn
  • xiāo
    jiàn
    shén
    guāng
    xiáng
    yún
    lián
    cāng
    máng
  • jīn
    lián
    huā
    kaī
    biàn
    bǎi
    bǎo
    dǎo
    yǐng
    lái
    cháng
    láng
  • huí
    wàng
    fèng
    chéng
    cái
    zhǐ
    chǐ
    rén
    zhān
    yǎng
    chén
  • qīng
    xīn
    yuàn
    xiào
    鹿
    xián
    huā
    jìng
    dùn
    wàng
    guò
  • xiǎo
    chén
    xìng
    dēng
    xiāng
    tái
    zhōu
    kàn
    xiāo
    qīng
  • tiān
    shū
    huáng
    huáng
    yún
    hàn
    lóng
    luán
    téng
    kuí
    wén
    kaī
  • qīng
    shān
    jìn
    shì
    yān
    xiá
    rào
    shù
    zhū
    lín
    xiāng
    jiǎo
    jiǎo
  • wáng
    cháng
    zàn
    tài
    píng
    nián
    jiǔ
    chóng
    chāng
    chūn
    chū
    xiǎo

原文: 金仙设教传人间,法王阐化抽玄关。
遂看灵谷是灵鹫,还指东山为雪山。
钟声晓逐湖声起,江月芒寒天似水。
弘敷大法起秋毫,弥满三千大千里。
昆崙之水决黄河,滔滔一派东流波。
人生真源无滞碍,何用平地生遮罗。
乌飞兔走朝还昧,春去秋来递更代。
若能澄净不生尘,千古灵根镇长在。
世间何色与何空,空色由来何异同。
岸上花开水边影,分明空色有无中。
谁言金石终成毁,须信真空有真体。
东园卉木万般新,独数姚黄并魏紫。
世人实解消群惑,枥骥终然脱徽纆。
春风得意骋康衢,长日遨游趋乐国。
大漠群山葱岭西,法王曾此导沈迷。
只今谒帝到中土,法雨洒出红玻瓈。
人喜迁乔出幽谷,快披云雾曕晴煜。
天风吹送天花来,万壑千岩总芬馥。
紫霄复见发神光,祥云五色连苍茫。
金莲花开遍古柏,宝塔倒影来长廊。
回望凤城才咫尺,都人瞻仰无晨夕。
倾心愿效鹿衔花,毕竟顿忘驹过隙。
小臣幸预登香台,周瞰玉宇消轻埃。
天书煌煌丽云汉,龙鸾腾舞奎文开。
青山尽是烟霞绕,玉树珠林相皎皎。
法王长赞太平年,九重阊阖春初晓。



王汝玉

王汝玉(?—1415)是明朝时期的文学家,出生于苏州府长洲,本名璲,字行,号青城山人。他年少时曾跟随杨维桢学习。他的文章长篇累牍,不加点。十七岁时参加了浙江乡试。洪武末年,他因为被荐为郡学教授而受到重用,后来又被提升为翰林五经博士。永乐初年,他进入春坊赞善,参与修撰《永乐大典》。他的声名大噪,被老臣们推崇,但后来却因为轻薄之名而受到贬低。之后,他因为解缙一案被牵连,被下诏入狱并被判处死刑。他留下了《青城山人集》这部作品。

猜您喜欢

代闺人怨

明代 王汝玉

璧月鉴朱扉,金风复动帏。
熏炉添夕烬,华烛散炎辉。
孤人处兰室,荡子别金微。
月蓂频陨谢,春草屡芳菲。
腕玉销璚钏,啼珠染翠衣。
调弦閒宝瑟,织锦罢鸣机。
夜衾怀嬿婉,晨镜惜容徽。
梦畏灵鸡唤,心惊旅雁飞。
往岁从征北,连年属建威。
马邑方无戍,龙城已解围。
念兹桃李月,那能独不归。

题阙

明代 王汝玉

五岳真游远,三山胜景赊。
何如赤县里,自作野人家。
大隐齐东鲁,閒居类浣花。
雪中丹凤阙,舍外白鸥沙。
山影摇书幌,波痕上钓槎。
诗成江愈净,梦觉日将斜。
案有閒僧帖,门无俗士车。
遗安付心事,习静寄生涯。
径忆终南捷,名闻少室誇。
君今谁得似,终老在烟霞。

五溪放棹为严明威赋

明代 王汝玉

昔闻五溪险,今见五溪平。
繐帐迎风卷,楼船带月行。
烟花蜀相庙,露草伏波营。
已竭忠臣节,仍全孝子情。
白云悲望切,黄壤喜沾荣。
古柏森神道,坚珉勒墓城。
此中方眷恋,葬罢促还程。