《上九江唐舍人一首五十韵》原文赏析

  • shàng
    jiǔ
    jiāng
    táng
    shè
    rén
    shǒu
    shí
    yùn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    wáng
    ruǎn
  • jiāng
    zuǒ
    chéng
    nán
    dāng
    yáng
    kòng
    shàng
    liú
  • píng
    shí
    chèng
    yòng
    jīn
    gēng
    fáng
    qiū
  • liù
    dài
    guī
    sān
    jiāng
    xiǎn
    è
    zhōu
  • gāo
    píng
    lóng
    píng
    hàn
    xià
    kàn
    jīn
    hóu
  • wén
    chǔ
    fēng
    jiāng
    chù
    dǒu
    niú
  • xún
    liáng
    shén
    shè
    jiāo
    yóu
  • shèng
    shì
    lián
    shè
    fēng
    guāng
    lóu
  • tiān
    kaī
    jùn
    dǎo
    yǐng
    zhàn
    feī
  • dǐng
    bài
    xiāng
    shān
    wǎng
    guān
    qīng
    jìng
    jié
    xiū
  • mén
    shí
    shì
    meǐ
    jiāng
    èr
    wáng
    yōu
  • qǐng
    suì
    chéng
    píng
    jiǔ
    mín
    xiū
  • jiū
    xīn
    xué
    jiào
    shì
    tián
    chóu
  • jìng
    tái
    huāng
    shān
    shēn
    mài
    guà
    qiū
  • gòng
    zhī
    zhōng
    kěn
    xiàn
    jiǎo
    xiū
  • liào
    xīng
    néng
    lìng
    yuè
    yōu
  • yún
    tún
    mǎn
    xiàn
    tiān
    hóng
    鸿
    gōu
  • jùn
    shēng
    jīng
    jiāng
    shí
    miǎn
    liú
  • juān
    xíng
    shì
    zuò
    láng
    zōu
  • shèng
    qún
    shēng
    biàn
    zàn
    tōu
  • gōng
    neì
    zhì
    yōu
    yōu
  • lìng
    zhōng
    jiān
    liú
    liú
  • weì
    jīng
    zhēn
    hái
    kùn
    qián
    liú
  • duì
    dié
    yuán
    huái
    diàn
    cháng
    shé
    zhì
    qiú
  • leí
    shēng
    gǒu
    weǐ
    yòu
    chī
    yóu
  • àn
    háng
    weǐ
    chéng
    zhuì
  • bīng
    xián
    leǐ
    zhàn
    jiàn
    duó
    sōng
    qiū
  • tiān
    xià
    suī
    tóng
    rǎo
    jiāng
    西
    yòu
    móu
  • 宿
    shī
    weí
    beì
    zhōu
  • zhū
    jiāng
    fēn
    fēn
    shì
    yōu
    pǒu
  • wén
    jìng
    páng
    gāo
    beì
    qìng
    zhū
    qiú
  • zhàn
    dǒu
    lián
    nián
    yǒng
    chuāng
    liào
  • niè
    zhōng
    zuò
    gěng
    suì
    chéng
  • qíng
    dòng
    chuān
    穿
    yōng
    shǔ
    xíng
    jiè
  • bǐng
    jūn
    shī
    qián
  • jìn
    shì
    fán
    lín
    zhèn
    rén
    jiě
    róu
  • weí
    chuò
    jìn
    shì
    rén
    xián
    hóu
  • wén
    zhāng
    weǐ
    jūn
    chén
    fēn
    tóu
  • wáng
    yán
    rùn
    guó
    shì
    zhàng
    móu
    yóu
  • shī
    qiū
    zhuàn
    shū
    biāo
  • fèng
    máo
    zhòng
    huá
    liú
  • zēng
    chóng
    lián
    yóu
    fán
    jiè
    zhù
    chóu
  • zhé
    jiē
    wǎn
    huà
    yòu
    fēn
    yōu
  • cháng
    jiāng
    shàng
    yuán
    yuán
    shǔ
    tóu
  • ruò
    feī
    fán
    zhù
    shí
    zhèn
    xiū
  • nán
    jīng
    xīn
    shì
    西
    qīng
    yōng
    yóu
  • chūn
    fēng
    huí
    jiāng
    yuè
    jìng
    lián
    gōu
  • jiè
    cháng
    chéng
    wàng
    chén
    qīng
    shì
    chóu
  • yǒu
    shēng
    jiē
    jié
    shì
    míng
    sōu
  • guó
    cái
    yòng
    wén
    gōng
    ruì
    shōu
  • lóng
    mén
    shàng
    gǎn
    qǐng
    chóu

原文: 江左承南渡,当阳控上流。
平时称用武,今日更防秋。
六代规摹古,三江险厄周。
高凭隆屏翰,下瞰握襟喉。
呼吸闻吴楚,封疆矗斗牛。
循良渡虎迹,神武射蛟游。
胜事余莲社,风光足庾楼。
倚天开峻极,倒影湛飞浮。
鼎败香山往,官轻靖节休。
义门十世美,将业二王优。
顷岁承平久,斯民习俗修。
究心依学校,服力事田畴。
狱净苔荒砌,山深麦挂丘。
共知忠义笃,肯陷矫诬羞。
不料腥羶起,能令日月幽。
云屯满赤县,天意卒鸿沟。
郡邑生荆棘,江湖识冕旒。
意捐形势地,聚作虎狼陬。
何胜辱,群生变暂偷。
奇功思赫赫,内治颇悠悠。
法令中间弊,流移不可留。
未经真抚恤,还已困虔刘。
对叠缘淮甸,长蛇致虏酋。
雷声忽不狗,旗尾又蚩尤。
隔岸几航苇,陴城亦缀斿。
兵戈闲耒耜,战舰夺松楸。
天下虽同扰,江西又不侔。
宿师惟此地,履亩倍他州。
诸将纷纷是,攸司日日掊。
文符竞旁午,膏备罄诛求。
战斗连年永,疮痍几日廖。
孽牙中作梗,气习遂成媮。
情动穿墉鼠,负行借父耰。
秉彝均物则,失德自乾餱。
近世凡临镇,何人解抚柔。
帝为辍近侍,人喜得贤侯。
父子文章伟,君臣契分投。
王言资润色,国是仗谋猷。
诗似丘传鲤,书如固续彪。
凤毛宜鸑鷟,骥种自骅骝。
增重依莲幕,尤烦借箸筹。
折部皆婉画,赐履又分忧。
奕奕长江上,源源数路头。
若非烦柱石,何以镇貔貅。
南土惊新事,西清拥碧油。
春风回野色,江月静帘钩。
地借长城望,尘清奕世雠。
有生皆固结,无士不冥搜。
立国须才用,闻公锐意收。
龙门如可上,敢请与荀俦。



王阮

王阮(?—1208)是宋江州德安人,字南卿,王韶的曾孙。他在孝宗隆兴元年中进士,对策中极言迁都建康以图进取。后来在光宗绍熙中被任命为濠州知州,他整修战备,使得金人不敢侵犯。之后他被调任为抚州知州。韩侂胄听说了他的名声,特命他入朝上奏,诱以美官,但是王阮拒绝了,韩侂胄非常愤怒,批准了旨意给予他祠堂。最后,王阮选择归隐庐山度过余生。他留下了《义丰集》这部著作。

猜您喜欢

陪陈帅登孺子亭一首

宋代 王阮

未上滕王阁,先登孺子亭。
朝廷党锢传,湖海少微星。
独善非忘世,高风自有灵。
东湖山上色,长为此人青。

洞庭题咏十一首·仙坛观

宋代 王阮

羽盖霓旌入疑霄,偃松长向古坛朝。
我来欲订金丹诀,试著枯槎上斗杓。

寄范石湖五首

宋代 王阮

湖山奔辏黛眉攒,湖水晶荧镜面寒。
补衮之丝元未尽,西风吹上钓鱼竿。