《常武篇贺中丞常公遣师西征大捷》原文赏析

  • cháng
    piān
    zhōng
    chéng
    cháng
    gōng
    qiǎn
    shī
    西
    zhēng
    jié
  • [
    míng
    dài
    ]
    wáng
    hóng
    huì
  • zhōng
    chéng
    guì
    huáng
    huáng
    dōng
    xǐng
    lián
  • míng
    gāo
    sān
    chǔ
    jùn
    wàng
    jué
    bǎi
    liáo
    xiān
  • shì
    shèng
    dēng
    qīng
    suǒ
    zhaī
    xīn
    xiàn
    jiān
  • wén
    chí
    piān
    dān
    huá
    qiān
  • fēng
    hóng
    鸿
    jiàn
    huái
    jiē
    dài
    jùn
    qiān
  • fēn
    chóng
    zhèn
    xióng
    shì
    shòu
    zhuān
    quán
  • bái
    jiǎn
    yíng
    shuāng
    dòng
    tái
    jiè
    yuè
    yuán
  • zhān
    lòu
    miǎn
    yuè
    yǎng
    tái
    chán
  • nán
    guó
    fēn
    cháng
    jìng
    西
    chuí
    jǐng
    zhà
    zhuàn
  • tuō
    jīn
    chū
    ruì
    jiàn
    suì
    tāo
    tiān
  • zhǐ
    bīng
    yuán
    mén
    xuǎn
    jiāng
    tián
  • zhé
    yàn
    jiè
    zhù
    lài
    míng
    xián
  • gěng
    jiǎ
    kuāng
    xiāo
    cáo
    gòng
    xuàn
  • tóng
    xīn
    bìng
    qín
    yuè
    xiào
    yīng
  • guó
    shū
    shí
    chén
    zhōng
    jiàn
    qián
  • bīng
    shēn
    háo
    lìng
    jiǔ
    sài
    yín
    yuán
  • tiě
    jiān
    chéng
    jìn
    tóng
    biāo
    chè
    tián
  • qián
    fēng
    yán
    jiào
    weì
    hòu
    duì
    lóu
    chuán
  • jiàn
    shuāng
    chū
    lěng
    gōng
    wān
    yuè
    zhèng
    xián
  • xián
    meí
    guò
    zhuō
    涿
    chāo
    chéng
    yán
  • jiāng
    chū
    xiōng
    mén
    yǒng
    bīng
    cóng
    quán
  • xiū
    yún
    zhèn
    yǐn
    xuě
    shān
    diān
  • yùn
    fāng
    míng
    yán
    biāo
    gēng
    zhé
    mián
  • náng
    shā
    qián
    chén
    zào
    shēng
  • zhǎn
    jiāng
    jiāng
    yìng
    dēng
    liàn
    biàn
    便
  • fēng
    kān
    shī
    zhù
    guān
    liú
    xiě
    chéng
    chuān
  • miǎn
    jiǎo
    beī
    táo
    qióng
    shì
    yuān
  • huáng
    liú
    shī
    xiǎn
    zhì
    jiān
  • chī
    beì
    zhōng
    xíng
    jiān
    zuǒ
    dào
    xuán
  • fēng
    qīng
    chái
    xué
    diàn
    sǎo
    quǎn
    yáng
    shān
  • shū
    jié
    cái
    guān
    lòu
    beì
    yuán
  • shuí
    yún
    weǐ
    yìng
    zhí
    shì
    tóu
    rán
  • nán
    zhòng
    xiū
    róng
    dōng
    shān
    zhèn
    nián
  • huān
    shēng
    lái
    shuò
    dòng
    gān
    quán
  • sān
    biǎo
    móu
    gāo
    hàn
    qiān
    jīn
    yàn
  • shū
    zhī
    bào
    lüè
    fēng
    bài
    yuān
    jiān
  • huà
    qián
    kūn
    zhuàn
    xiáng
    dāo
    shuǐ
  • duǎn
    jīn
    shòu
    shǒu
    fēng
    shǐ
    zhāng
    quán
  • chàng
    yáng
    xiū
    liè
    tóng
    gōng
    yán
  • juān
    míng
    shēng
    guī
    dào
    píng
    píng
  • jiě
    wǎng
    huáng
    rùn
    fēn
    máo
    shèng
    piān
  • chèng
    dūn
    jīn
    jiàn
    zhǐ
  • xiāo
    hàn
    yōu
    zhěn
    yuán
    pián
  • jīng
    guān
    gōng
    miǎn
    báo
    liè
    zhōng
    yān
  • xiè
    hòu
    chéng
    qīng
    gài
    jīn
    yuàn
    zhí
    biān
  • náo
    chuī
    xuān
    lòu
    qìng
    zhāng
    zhān
  • zuò
    gēng
    cháng
    néng
    shī
    feǐ
    zhòng
    xuān
  • lín
    huà
    bān
    qīng
    biān
  • gāo
    qiān
    míng
    yìng
    biàn
    shān
  • shū
    huái
    怀
    liáo
    duǎn
    shí
    qīng
    kuì
    chuán

原文: 赫赫中丞贵,煌煌东省联。
名高三楚俊,望绝百寮先。
侍圣登青琐,斋心献素笺。
文墀翩独步,丹地划孤骞。
枫陛仪鸿渐,槐阶待骏迁。
虎符分重镇,熊轼授专权。
白简迎霜动,乌台借月圆。
句吴瞻露冕,于越仰台躔。
南国氛常净,西陲警乍传。
脱巾初聚蚋,建鼓遂滔天。
羽檄徵兵急,辕门选将填。
拊髀思哲彦,借箸赖名贤。
耿贾图匡济,萧曹共斡旋。
同心并秦越,戮力效鹰鹯。
国步纾时急,宸衷鉴德虔。
五兵申号令,九塞籍夤缘。
铁骑兼程进,铜镳彻夜阗。
前锋严校尉,后队肃楼船。
剑拂霜初冷,弓弯月正弦。
衔枚过涿野,超乘度居延。
将出凶门勇,兵从死地全。
如貅云阵合,饮马雪山颠。
晕气方鸣镝,严飙更折绵。
囊沙潜附蚁,沉灶欲生蠙。
斩将壶浆应,登陴组练便。
封堪尸筑观,流可血成川。
免狡悲逃窟,鱼穷泣逝渊。
黄流河失险,赤帜壁无坚。
笞背中行伏,歼渠左纛悬。
风清豺虎穴,电扫犬羊膻。
幕府誇殊捷,材官陋备员。
谁云如尾应,直是濡头然。
南仲修戎日,东山振旅年。
欢声来朔漠,喜色动甘泉。
三表谋高汉,千金客赴燕。
筦枢知豹略,封拜卜鸢肩。
化瑟乾坤转,祥刀水陆剸。
短狐今授首,丰豕莫张拳。
秬鬯扬休烈,彤弓锡御筵。
镌铭声奕奕,归极道平平。
解网皇慈润,分茅圣泽偏。
古称敦礼乐,今见止戈鋋。
霄汉忧虞轸,黎元疾苦骈。
经纶公勉矣,薄劣我终焉。
邂逅承倾盖,襟期愿执鞭。
铙吹喧露布,棨戟庆张旃。
作赋赓常武,能诗匪仲宣。
麒麟须画阁,班马续青编。
伐自高千古,名应遍八埏。
抒怀聊短什,清穆愧如椽。



王弘诲

王弘诲(1542—?)是明朝广东琼州定安人,字少传,号忠铭。他于嘉靖四十四年(1565年)中进士,被选为庶吉士,后来升至南京礼部尚书的官职。他最初是释褐官员,后来遭到海瑞的廷杖下诏狱,但他努力调护自己。在张居正当国时,他写了《火树篇》和《春雪歌》来讽刺。他还有著作《天池草》和《尚友堂稿》。关于他的出生和死亡的具体信息暂时无法得知。

猜您喜欢

寄题陈玉垒太史清华楼居集句四

明代 王弘诲

峨眉山月半轮秋,烽火城西百尺楼。
烟柳疏疏人悄悄,西风淡淡水悠悠。
闹依陶士开三径,肯学张衡咏四愁。
见说夜深星斗畔,群仙相望在瀛洲。

游陵水旧城经廖尚书故里留题贻

明代 王弘诲

秋风怀古旧城边,一望川原思渺然。
绿野堂烟空宿燕,天津桥废不闻鹃。
尚书故里寒云外,乔木人家夕照前。
沧海独馀东逝水,葱茏佳气自年年。

放生玳瑁

明代 王弘诲

文身介族赋形殊,斗水焉能豢尔躯。
沧海放生吾意足,报恩何敢望明珠。