《宋榻兰亭赵文敏临本真迹歌》原文赏析

  • sòng
    lán
    tíng
    zhào
    wén
    mǐn
    lín
    běn
    zhēn
  • [
    míng
    dài
    ]
    yìng
    lín
  • yǒng
    jiǔ
    nián
    suì
    guǐ
    chǒu
    diǎn
    guàn
    jìn
    nán
    zǒu
  • lín
    chí
    jué
    wáng
    yòu
    jūn
    wàn
    qián
    kūn
    luò
    shū
    sǒu
  • jiāng
    dōng
    shèng
    biāo
    lán
    tíng
    xuān
    chuāng
    luàn
    dié
    qún
    shān
    qīng
  • liú
    shāng
    shuǐ
    xiū
    shì
    zūn
    suí
    hān
    chén
    míng
  • dào
    xiāo
    yáo
    zuò
    tíng
    rèn
    shì
    dāng
    nián
    huì
    shǐ
  • xún
    shān
    wán
    shuǐ
    jiě
    chóu
    xiàng
    rén
    qián
  • hán
    háo
    shì
    yǒu
    shén
    feī
    tiān
    lái
    xiān
    zhēn
  • zhēng
    róng
    zhī
    kuài
    jiàn
    cháng
    xīng
    chén
  • zhū
    xián
    hàn
    jìn
    dǎo
    xìng
    gōng
    shé
    yāo
    jiǎo
  • chuī
    tóu
    lìng
    gān
    gōng
    láng
    zhuàn
    zhì
    bǎo
  • yún
    zhì
    yǒng
    biàn
    cái
    liáng
    kǎn
    cóng
    hāo
    lái
  • wén
    wáng
    bǎi
    mìng
    xiāo
    qūn
    xún
    xiá
    chén
    quán
    tái
  • fēn
    fēn
    jìng
    zhǎng
    zhǐ
    yān
    meí
    bàn
    láng
  • shuài
    gēng
    yìng
    huáng
    lái
    shì
    zhēng
    zhuàn
    dìng
    shí
  • shèng
    cháo
    miào
    réng
    beǐ
    shàn
    lǎo
    sēng
    ruò
  • xìng
    zhuàn
    běn
    shí
    sān
    cháng
  • qióng
    nián
    liǎng
    wàn
    zhuī
    pìn
    huáng
    jiào
  • shuāng
    diāo
    xiáng
    tài
    kōng
    shì
    yáo
    guàn
    chāng
  • ?
    ?
    jiù
    zhēn
    sòng
    qián
    weì
    sǔn
    tuān
    liú
    tiān
  • pān
    shěn
    yǎn
    chéng
    xīn
    zhá
    chún
    mián
  • lái
    yàn
    shì
    guǒ
    qiè
    piē
    jiàn
    huán
    zhōng
    yǎn
    shuāng
  • qīng
    náng
    gòu
    zhì
    àn
    tóu
    jiǎn
    西
    fāng
    beì
    duō
  • lóng
    pán
    fèng
    zhù
    fēn
    sān
    bǎi
    feī
  • qián
    kūn
    wàn
    dàn
    tiē
    hán
    háo
    luò
    jiē
    tiān
  • xìng
    lín
    běn
    tuī
    zhǒ
    zhōng
    láng
    mào
  • shuí
    zaī
    tiē
    weǐ
    lián
    wáng
    yáng
    zhǎn
    juàn
    kuáng
    shèng
  • jīn
    èr
    jué
    xié
    zāo
    féng
    máo
    zhaī
    gān
    cháng
    hóng
  • jiāng
    leí
    diàn
    liù
    dīng
    xià
    suǒ
    hái
    hóng
    鸿
  • chén
    yín
    què
    yǒng
    shì
    dài
    qīng
    tán
    zhēn
  • wén
    hàn
    táng
    sān
    zhòu
    líng
  • yóu
    xuán
    gāo
    chí
    yàng
    xióng
    qiān
    chūn
  • hàn
    wén
    táng
    suì
    dǐng
    zhì
    zhì
    jīn
    miǎn
    qiào
    qín
    rén
  • wǎng
    wǎng
    chī
    xiǎo
    xián
    jié
    chóu
    lìng
    chóng
    jìn
    shì
  • ōu
    xuē
    zhǔ
    feǐ
    shàng
    chéng
    xìng
    shì
    shì
  • shāng
    yǒng
    nài
    zuì
    lái
    tiē
    chóng
    suō
  • huǎng
    shān
    yīn
    zuò
    xiū
    zhú
    paī
    liú
    shuǐ
    guān
    qún
    é

原文: 永和九年岁癸丑,典午衣冠尽南走。
临池崛起王右军,万古乾坤落书薮。
江东胜槩标兰亭,轩窗乱叠群山青。
流觞曲水修禊事,一樽随意酣沉冥。
道服逍遥坐亭子,认是当年会稽史。
寻山玩水不解愁,屡向人前誇乐死。
含毫是日如有神,飞天历历来仙真。
峥嵘只字启八法,快剑长戟劘星辰。
诸贤词翰尽压倒,兴公蛇足徒夭矫。
垂头大令甘罚觥,奕叶琅琊传至宝。
云礽智永历辨才,屋梁伏槛丛蒿莱。
文王百计命萧翼,逡巡玉匣沉泉台。
馀子纷纷竞摹勒,掌指烟煤半狼藉。
率更棐几抚硬黄,来世争传定武石。
胜朝妙迹仍浮屠,北禅老僧秘若无。
吴兴转乞独孤本,十三跋语题长途。
穷年两腕追步伐,牝牡骊黄较丝发。
双雕比翼翔太空,势极扶摇贯阊阖。
此??旧榻真宋前,五字未损湍流天。
奚潘墨沈俨如漆,澄心素札铺纯绵。
朅来燕市裹敝箧,瞥见寰中眼双热。
倾囊购得置案头,不减西方贝多叶。
龙盘凤翥何纷披,三百馀字字字飞。
乾坤万古但一帖,含毫落笔皆天机。
吴兴临本推冢嫡,中郎虎贲貌如壹。
谁哉帖尾联王羊,展卷狂呼胜和璧。
古今二绝偕遭逢,茅斋气色干长虹。
将无一夕雷电入,六丁下索还鸿濛。
沉吟却忆永和世,举代清谈误真际。
虚闻一统俪汉唐,大业三途骤凌替。
犹馀八法悬高旻,墨池滉漾雄千春。
汉文唐律遂鼎峙,至今免诮秦无人。
腐儒往往嗤小技,贤劫畴令重晋氏。
欧虞薛褚匪上乘,吴兴入室世无异。
一觞一咏乐奈何,醉来故帖重摩挲。
恍入山阴坐修竹,拍浮流水观群鹅。



胡应麟

胡应麟(1551—1602)是明朝金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,又号石羊生。他生于1551年,死于1602年。

胡应麟在万历年间参加了举人考试,但长时间未能中举。他在少室山中建造了自己的住所,并购买了四万余卷的书籍。他对于淹博的记诵非常多,也撰写了许多著作。

胡应麟曾经带着自己的诗作拜访王世贞,并得到了世贞的高度赞赏。他的主要著作有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》和《诗薮》。

猜您喜欢

文昌陈令寄龙眼甚富

宋代 李光

不羡蒲萄马乳寒,品流须着荔支间。
幽人顿觉空囊富,合浦明珠一夜还。

建昌守朱直伯寄酒小诗为谢

宋代 孙觌

爱酒渊明望白衣,传闻骑吏款柴扉。
为怜渔父鸣鞭送,欲便山翁倒载归。
泪向琵琶弦上落,心随蝴蝶梦中飞。
一杯属我宽愁病,免使黎侯咏式微。

淮上怀古 其二

清代 胡璧城

一自飞龙出凤阳,山川丰沛故人乡。
九门燕市都重奠,十庙鸡鸣草渐荒。
漆室凄凉高帝冢,朱门摇落大功坊。
到来四镇成何事,落日疏林满建康。