《九张机》原文赏析

  • jiǔ
    zhāng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jiǎng
    dūn
  • zhāng
  • hán
    chóu
    rén
    zài
    huà
    lóu
    西
  • jīn
    suō
    zhá
    zhá
    liú
    shuǐ
    huá
    nián
    guò
    liǎo
    chán
    juān
    èr
    cháng
    fāng
    feī
  • liǎng
    zhāng
  • shuāng
    yuān
    yāng
    xiàn
    线
    liǎng
    biān
  • shàng
    biān
    zhī
    shuāng
    tóu
    ruǐ
    shuāng
    huā
    shuāng
    niǎo
    shuāng
    shuāng
    tōu
    shuāng
    liǎn
    shuāng
    weī
  • sān
    zhāng
  • rén
    weī
    kùn
    xiǎo
    yāo
    zhī
  • yān
    yān
    zhī
    hèn
    xián
    tiān
    wǎng
    cháng
    huān
    xiào
    绿
    shā
    chuāng
    yǐng
    duō
    shí
  • zhāng
  • hóng
    cán
    xīn
    zhī
    duō
  • duō
    qíng
    guǎn
    nán
    mián
    chūn
    jiāo
    cuì
    jìn
    huà
    zuò
    jīn
  • zhāng
  • xióng
    dié
    duì
    rén
    feī
  • jiào
    chěng
    qiān
    bān
    meì
    xiǎo
    ér
    jiàn
    liǎo
    liǎng
    biān
    féng
    yǒu
    nóng
    shí
  • liù
    zhāng
  • zhōng
    xīn
    ān
    duǒ
    hǎo
    huā
    ér
  • hǎo
    huā
    zhī
    zài
    nóng
  • yào
    kaī
    dào
    wáng
    láng
    lái
    hòu
    zài
    xiāng
  • zhāng
  • tóng
    yǒng
    lòu
    chuī
  • mǎn
    shēn
    xiāng
    hàn
    jiāo
    jìn
    lái
    xiāo
    shòu
    jiào
    shuí
    zhī
    jiě
    xiù
    luó
  • zhāng
  • míng
    guāng
    zhī
    jiù
    shuí
  • shuí
    jiā
    shí
    wàn
    chán
    tóu
    feì
    lóu
    gāo
    西
    beǐ
    hóng
    xiāo
    chéng
    shàng
  • jiǔ
    zhāng
  • zhōng
    weì
    jiù
    xiāng
  • tiān
    cǎo
    绿
    rén
    qiān
    cóng
    qián
    duàn
    pāo
    què
    shì
    lián

原文: 一张机。
含愁人在画楼西。
金梭轧轧流如水,华年过了,婵娟二八,长自惜芳菲。
两张机。
双鸳鸯线两边齐。
上边织个双头蕊,双花双鸟,双双偷觑,双脸各双偎。
三张机。
玉人微困小腰支。
恹恹只恨闲天气,往常欢笑,绿纱窗子,日影不多时。
四张机。
红蚕心里只多丝。
多情不管难眠起,一春蕉萃,丝丝吐尽,化作金缕衣。
五张机。
雌雄蝴蝶对人飞。
教他莫逞千般媚,小儿见了,两边逢去,也有似侬时。
六张机。
中心安朵好花儿。
好花只在侬机里。
要他开到,王郎来后,不许再相离。
七张机。
铜壶永漏玉釭垂。
满身香汗娇无力,近来消瘦,教谁知得,自解绣罗衣。
八张机。
明光织就欲遗谁。
谁家十万缠头费,楼高西北,红绡一曲,城上乌夜啼。
九张机。
机中卫女旧相思。
天涯草绿人千里,从前一段,如何抛却,不是不怜伊。



蒋敦复

蒋敦复(1808—1867)是清代江苏宝山人,原名尔锷,字纯甫,号剑人。他在年轻时曾经出家为僧,法名铁岸,也有人称他为妙尘。他曾经以策略帮助杨秀清,并且还写诗献给曾国藩。他还懂得英语,在上海从事佣书的工作。他的著作有《啸古堂集》等。蒋敦复的出生和死亡年份分别是1808年和1867年。

猜您喜欢

七月十八日出郊外抵昭潭沿道观

元代 吴师道

县南县北几百里,沿道苍松半枯死。
毳虫无数枝上悬,食尽青青成茧子。
雪霜不朽千年质,摧败一朝天所使。
残髯磔磔怒犹张,流膏滴滴泣未止。
顿令林壑少光色,政似鳣鲸困蝼蚁。
土人云此实旱兆,昔岁逢之旱无比。
炎风烈日势转虐,更说飞蝗西北起。
救灾无策空自嗟,谁能为挽天河洗。

过江陵和黄虚舟韵 其一

宋代 李曾伯

诗从双井来,太史氏复作。
一苇天地旋,玄酒滋味薄。
有田付鸰原,比屋赖虎幄。
却笑草玄池,投阁嗟寂寞。

柔珠庵东壁题诗①

唐代 何仙姑

百尺水帘飞白虹,笙箫松柏语天风⑴。