《续重阳湖山登高》原文赏析

  • chóng
    yáng
    shān
    dēng
    gāo
  • [
    qīng
    jìn
    xiàn
    dài
    chū
    ]
    zhèng
    guó
    fān
  • weí
    dìng
    dēng
    gāo
    yuē
    cái
    jiān
    jìn
    máng
  • míng
    pín
    chàng
    cān
    shāng
  • luò
    mào
    chén
    kōng
    guò
    gāo
    yuàn
    dài
    cháng
  • zhǎn
    kaī
    shèng
    huì
    jiā
    huà
    chóng
    yáng
  • miàn
    chuī
    yán
    yāo
    huáng
  • lián
    piān
    zhēng
    shí
    wǎn
    luán
    chéng
    xíng
  • chí
    sēng
    kaī
    jìng
    kuī
    rén
    niǎo
    zuò
    qiáng
  • weī
    shuāng
    hán
    shí
    shì
    shū
    héng
    jìng
    shàn
    fáng
  • zhú
    lài
    tiān
    cháo
    shuǎng
    chá
    yān
    liáng
  • qīng
    jīng
    fēn
    zǎo
    ěr
    bái
    duò
    fàn
    shāng
  • xuǎn
    shèng
    qióng
    yōu
    dèng
    tàn
    chū
    shàng
    fāng
  • jiě
    tóng
    bàng
    diào
    rèn
    qīng
    kuáng
  • yàn
    xiǎn
    yàn
    shí
    zài
    shān
    míng
    dài
    xiān
    míng
    chù
    leí
    tái
    shì
  • chéng
    fēng
    gāo
    chéng
    fēng
    zài
    guān
    jià
    tíng
    xià
    dài
    yuè
    xiǎo
    tíng
    wàng
    dài
    yuè
    tíng
    zài
    zhú
    yán
    wài
  • tán
    zòng
    zhǐ
    xìng
    beì
    cháng
  • shuāng
    shēng
    fān
    jiàng
    shù
    sān
    dié
    shàng
  • yún
    è
    héng
    qín
    ěr
    gēng
    yáng
  • xuàn
    gōng
    zhī
    huàn
    kàn
    diào
    huáng
  • shuǐ
    shǒu
    shōu
    zhù
    yōng
    mén
    yùn
    rào
    liáng
  • guān
    luàn
    pǐn
    huà
    dēng
    chuáng
  • chén
    yuán
    qiū
    shēn
    guì
    xiāng
  • hóng
    鸿
    feī
    liú
    xuě
    zhuǎ
    zhuàng
    shī
    cháng
  • hóng
    cái
    hòu
    zhū
    lián
    cuì
    jiǎn
    gāng
  • yān
    xiá
    gòng
    shǔ
    tiān
    gòng
    áng
  • jìng
    bìng
    zhēng
    ?
    jiān
    chā
    shú
    shàn
    chǎng
  • bǎi
    piān
    cái
    chóng
    jié
    shǒu
    tuī
    wáng
  • fèng
    lǐng
    chén
    tái
    yǎn
    jiù
    zhāng
  • qún
    xián
    jiē
    shì
    shēng
    táng
  • jīn
    zuì
    xiāng
  • yáo
    fēng
    qiān
    gǎo
    稿
    běn
    kuài
    xíng
    náng
  • suǒ
    kǎi
    tiān
    xīn
    píng
    shuí
    guó
    kuāng
  • cǎi
    fēng
    bǎn
    dàng
    lún
    shì
    gǎn
    cāng
    sāng
  • wài
    jiāo
    xiāng
    yīn
    yōu
    weì
    táng
  • chù
    duō
    zǎo
    shī
    tóng
    shì
    kuàng
    tiáo
    táng
  • quē
    shú
    jīn
    ōu
    míng
    zhí
    chāng
  • yàn
    xiáng
    xiáng
  • weī
    jué
    kàn
    shuí
    cǎi
    ān
    weī
    zài
    qiáng
  • èr
    cuī
    duǎn
    jǐng
    xiào
    xià
    chóng
    gāng
  • chàng
    wǎn
    chuī
    guī
    yáng
  • rén
    shēng
    xuān
    zhào
    yǐng
    luàn
    shū
    zhāng
  • chǐ
    齿
    qián
    hòu
    yóu
    zōng
    jiào
    liáng
  • huí
    tóu
    yān
    ǎi
    dài
    cāng
    cāng

原文: 为订登高约,裁笺尽日忙。
鹤鸣频倡和,驹隙易参商⑴。
落帽晨空过,题糕愿待偿。
展期开胜会,佳话续重阳。
湖面蘋吹碧,岩腰菊吐黄。
联翩争拾级,婉娈喜成行⑵。
迟客僧开径,窥人鸟坐墙。
微霜寒石室,疏桁静禅房。
竹籁添朝爽,茶烟飏午凉。
青精分枣饵,白堕泛萸觞。
选胜穷幽磴,探奇出上方。
解衣同磅礴,掉臂任清狂。
雁塔题摩藓(雁塔石在山麓,明代先达题名处。),雷台屦试芒⑶。
乘风高阁立(乘风阁在观稼亭下。),待月小亭望(待月亭在紫竹岩外。)。
席布谈徐纵,歌徵兴倍长。
双声翻绛树,三叠谱霓裳。
倚笛云都遏,横琴耳更洋。
旋宫知换律,刻羽看调簧。
易水首收筑,雍门韵绕梁。
观棋猧乱局,品画客登床。
地僻尘缘隔,秋深桂子香。
鸿飞留雪爪,鳷擘壮诗肠。
砵击红裁候,珠联翠剪刚。
烟霞供吐属,天地共低昂。
竞病争?句,尖叉孰擅场。
百篇才重李,四杰首推王。
凤岭思陈迹,乌台演旧章。
群贤皆入室,馀子亦升堂。
罚例依金谷,摛词异醉乡。
遥峰千稿本,大块一行囊。
所慨天心异,凭谁国步匡。
采风馀板荡,论世感沧桑。
外侮交相逼,殷忧未易搪。
处裈多蚤虱,同室况蜩螗。
缺孰金瓯惜,冥如擿埴猖。
釜鱼徒泼泼,幕燕故翔翔。
薇蕨看谁采,安危在自强。
二仪催短景,一笑下崇冈。
唱晚渔歌起,吹归牧笛扬。
人声喧夕照,鸦影乱疏樟。
屐齿无前后,游踪互较量。
回头烟霭合,黛色郁苍苍。



郑国藩

郑国藩(1857-1937),字晓屏,号似园老人,是潮州人。他在清朝光绪年间成为了一名拔贡生,后来在汕头岭东同文学堂和潮州金山书院担任教职。民国七年(1918年),他被任命为广东省立金山中学的代理校长。他的著作有《似园文存》三册。

郑国藩的诗作主要以他的学生杨世泽和蔡丹铭在民国二十四年(1935年)所编纂的《似园文存》中的《似园老人佚存诗稿汇钞》为底本。这本书收录了郑国藩的一些失传的诗稿。

除了以上信息,还需要补充郑国藩的出生和死亡年份。

猜您喜欢

次韵酬宋妃六首

宋代 王安石

城中灯火照青春,远引吾方避纠纷。
游衍水边追野马,啸歌林下应山君。
愁寻径草无求仲,喜对檐花有广文。
邂逅一樽聊酩酊,声名身後岂须闻。

送梵才上人归天台

宋代 皇甫泌

昔在童蒙岁,学礼暨诗书。
肃肃秉庭训,罔敢甯斯须。
积习将一纪,心目多勤劬。
本此修拙辞,阶之登仕途。
得以施所学,闻者谓之迂。
吾道固未行,或嗤为腐儒。
腐诚如所云,儒非吾敢居。
时英贱民政,亦诮官之麄。
嘉言屡治勗,周旋画伟谟。
胡不事章句,清贵无加于。
我闻今学者,为人不自图。
六朝文物壅,化源由是枯。
华文愧不能,迷深甘守株。
古人不得见,临风重欷嘘。

送钤辖馆使王公

宋代 黄垍

四年军法表巴邛,归骑俄乘紫汉风。
家绪旧传三棨贵,将材元蕴万人雄。
锦城离思云容敛,山国行章旆影红。
到日定知新渥重,主寮今是黑头公。