《简郑叔贞四十二韵》原文赏析

  • jiǎn
    zhèng
    shū
    zhēn
    shí
    èr
    yùn
  • [
    míng
    dài
    ]
    wáng
    shēn
  • jié
    jiāo
    feǐ
    rén
    zhī
    guì
    yǒu
    shì
  • shí
    nián
    zǒu
    dōng
    西
    hào
    huái
    怀
    jiǔ
  • zhōng
    suì
    yǒu
    zhèng
    chéng
    zaī
    sān
  • wén
    cǎi
    xuàn
    luán
    fèng
    cái
    huá
    xuàn
    jīn
  • ruò
    yún
    tái
    jiāng
    zhé
    chōng
    shè
    qiáng
  • zhà
    jīng
    guǐ
    shén
    rén
    jiē
  • yòu
    ruò
    dèng
    lín
    cái
    tǐng
    chū
    chū
  • weì
    weí
    dòng
    liáng
    wàng
    yōng
    shù
    suǒ
    gòng
    shí
  • xiǎo
    chéng
    cái
    liáng
    yuǎn
    shéng
  • rán
    shí
    gān
    péng
  • tiáo
    tiān
    tái
    shān
    huí
    shǒu
    guān
  • shí
    kùn
    yán
    jiǔ
    zuò
    shān
    nán
  • weí
    yán
    cóng
    shī
    yóu
    dān
    dēng
    lái
  • ā
    shī
    zhèng
    xué
    gōng
    cháng
    cái
    jià
    lián
    luò
  • ér
    tóng
    tuī
    shì
    xián
    cháo
    chèng
    wén
  • jiǎn
    zài
    ruò
    guàn
    gòng
    luó
    shān
    zhái
  • suī
    háo
    tóng
    mén
    shēng
    shí
    shī
  • kòu
    dào
    xián
    yìng
    wèn
    chéng
  • zhà
    bié
    shū
    leì
    piān
    tóng
    chù
    gòng
    shí
  • děng
    kūn
    jiāo
    qíng
    jiāo
  • shì
    fēn
    shí
    zài
    guān
    liáng
  • chóng
    féng
    jǐn
    shuǐ
    bīn
    shǒu
    dào
  • yún
    píng
    zǒng
    xīn
    zhī
    yǎn
  • weí
    zǎo
    mén
    yóu
    yīng
  • zuàn
    zhān
    jiǔ
    shēng
    táng
    réng
    shì
  • dǒng
    xuē
    weì
    yóu
    xià
    shù
  • xián
    wáng
    dào
    yán
    hóng
    shè
  • xiàn
    wén
    zōu
    dòng
  • liáng
    yuán
    meǐ
    qián
    jiǎ
    shēng
  • weí
    bái
    hái
    zhí
  • ēn
    shí
    lóng
    chéng
    gǎn
  • niàn
    yuǎn
    guī
    shén
    zhī
  • weì
    jìn
    zhōng
    zhōu
    xuàn
    jìng
    chén
  • weí
    shí
    qiū
    zhèng
    gāo
    shāng
    biāo
    qiè
  • fāng
    huá
    xiān
    xiān
    dǒu
    huáng
    bái
  • ér
    shǔ
    niàng
    shú
  • qíng
    zhēn
    weì
    cháng
    dào
  • zān
    rén
    suǒ
    kuàng
    ěr
    tóng
    shī
  • wàn
    huò
    liáng
    xīn
    biàn
  • shèng
    zhé
    nán
    zhuī
    xíng
    zhī
    zài
  • dàn
    yuàn
    cháng
    xiāng
    qīn
    yǒng
    yán
    gòng
    biān

原文: 结交匪无人,知己贵有适。
十年走东西,浩怀久无得。
中岁友郑子,诚哉我三益。
文采绚鸾凤,才华炫金璧。
譬若云台将,折冲慑强敌。
叱咤惊鬼神,人马皆辟易。
又若邓林材,挺出樗与栎。
蔚为栋梁望,庸竖所共识。
器大不小成,材良远绳墨。
物理古则然,子实甘蓬荜。
迢递天台山,回首关河隔。
旅食困盐齑,久作山南客。
为言从师游,担簦来卒业。
阿师正学公,长才驾濂洛。
儿童推世贤,朝野称文伯。
蹇予在弱冠,共寓萝山宅。
虽号同门生,实藉师资德。
叩道辱弦应,问疑承缕析。
乍别书累篇,同处日共食。
契谊等弟昆,交情固胶漆。
一自事分离,十载关良觌。
重逢锦水滨,握手道夙昔。
云萍总心知,顾我眼独碧。
惟子蚤及门,器业尤英特。
钻瞻久己悟,升堂仍入室。
董薛未足伦,游夏庶其匹。
贤王雅乐道,醴筵日宏设。
羡子富文辞,诹咨动移刻。
屡续梁园赋,每前贾生席。
缁衣敝复为,白驹去还絷。
恩礼实己隆,负荷成感激。
念我自远归,神疲肢体瘠。
慰藉尽衷曲,周旋竟晨夕。
维时秋正高,商飙怯絺绤。
篱菊吐芳华,鲜鲜斗黄白。
呼儿具鸡黍,郫筒篘酿秫。
情真味自长,道合趣何极。
盍簪人所乐,况尔同师泽。
万里获良晤,忻忭宜无斁。
圣辙岂难追,行之在不息。
但愿长相亲,永言共鞭辟。



王绅

王绅是宋代的一位文学家和官员。他在神宗元丰初期担任内官的职位。王绅以其才华和文学成就而闻名,尤其是他的宫词作品。

王绅的宫词是他效仿了唐代文学家王建的作品而创作的。他创作了一百首宫词,以表达对宫廷生活和皇室的赞美和描绘。这些宫词以其细腻的描写和优美的词句而受到了当时的文人和宫廷的赞赏。

关于王绅的出生和死亡的具体信息目前无法提供,可能需要进一步的研究和查证。

猜您喜欢

皇考实录圣训告成恭纪长律四首

清代 弘历

儒臣橐笔久摩研,赫濯声灵信史传。法则昭垂千万祀,勤劳想见十三年。诚孚度索悬橦地,象应联珠合璧天。实录拜观钦陟降,衷忱可胜凛冰渊。

八月二十三日皇考三周忌辰感成

清代 弘历

逝水驰驹岁月迁,音容莫睹竟三年。劬劳忍诵蓼莪什,继序时惭访落篇。恻恻沾裳寒露晓,凄凄对景暮秋天。?湖在望龙髯杳,仰首高旻泪涌泉。

八月二十三日皇考忌辰作

清代 弘历

二纪倏成昔,一悲直至今。北来秋序每,南望白云深。善继曾何有,时思益弗禁。从头读遗诏,敢不励初心。