《和牧斋题沈石田奚川八景图歌》原文赏析

  • zhaī
    shěn
    shí
    tián
    chuān
    jǐng
  • [
    míng
    dài
    ]
    chéng
    jiā
    suì
  • shì
    láng
    zài
    chuān
    hòu
    rén
    fěng
    àn
    <
    b
    r
    >
    shī
    chéng
    xiāng
    shì
    quàn
    zhī
    cái
    jìn
    suǒ
    <
    b
    r
    >
    cháng
    shěn
    nán
    yǐn
    dàn
    hái
    cháo
    <
    b
    r
    >
    lái
    cháng
    shuí
    kuàng
    dāng
    shù
    shī
    shū
    <
    b
    r
    >
    shì
    jiā
    wén
    cǎi
    shèng
    fěn
    huì
    liè
    shèng
    zhāng
    <
    b
    r
    >
    hóu
    wáng
    zhōng
    xiào
    zhái
    jiāng
    hǎi
    shuò
    tián
    <
    b
    r
    >
    míng
    táng
    cái
    lǎo
    jiǎn
    lián
    chéng
    bǎo
    yùn
    <
    b
    r
    >
    shēn
    dāng
    chéng
    píng
    yīn
    xián
    gēng
    záo
    yóu
    kāng
    <
    b
    r
    >
    chuān
    dōng
    xià
    bǎi
    yìng
    weǐ
    zaī
    èr
    huì
    zhōng
    <
    b
    r
    >
    fēng
    liú
    guàn
    gài
    zǒu
    yuān
    shēn
    mào
    xiāng
    zhāo
    <
    b
    r
    >
    liǔ
    sēn
    táng
    shū
    chù
    zhòng
    zhú
    wàn
    zhōng
    pán
    <
    b
    r
    >
    suō
    shāng
    zhōu
    chū
    dǐng
    xiào
    yǒng
    qīng
    shāng
    <
    b
    r
    >
    shì
    shí
    jǐng
    tài
    cái
    huà
    shī
    jiàn
    jiān
    <
    b
    r
    >
    weí
    liáng
    zhì
    驿
    dòng
    chéng
    shì
    bǎi
    huò
    háng
    <
    b
    r
    >
    máo
    xiǎo
    tuī
    shū
    guā
    chú
    wǎn
    dài
    cháo
    guàn
    <
    b
    r
    >
    qīng
    mén
    sūn
    zhī
    jiàn
    lóng
    liàn
    bái
    yún
    zǎi
    shù
    jiē
    lián
    <
    b
    r
    >
    huà
    zǒu
    zhī
    liù
    dīng
    suǒ
    chū
    dìng
    yǒu
    shén
    míng
    <
    b
    r
    >
    shí
    tián
    xiān
    shēng
    shàng
    xiān
    jiǔ
    piāo
    rán
    jǐng
    lái
    zuò
    <
    b
    r
    >
    fén
    xiāng
    guàn
    shǒu
    zài
    shì
    jǐn
    duàn
    hóng
    shū
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    chén
    jiā
    miào
    yòu
    zhǎn
    kuā
    yàn
    zōng
    shàng
    fán
    shēng
    <
    b
    r
    >
    zhuàn
    jiā
    xìn
    yǒu
    wàn
    jīn
    chǎn
    shí
    fēn
    zhī
    <
    b
    r
    >
    nián
    huì
    shì
    shǒu
    zān
    tuó
    shì
    cóng
    réng
    cāo
    <
    b
    r
    >
    bào
    kàn
    shì
    zhǐ
    diǎn
    duì
    wèn
    shì
    shí
    wǎn
    <
    b
    r
    >
    yíng
    tóu
    juàn
    weǐ
    shū
    shǒu
    xiàng
    chóng
    juē
    <
    b
    r
    >
    tiān
    nài
    zhuì
    bǎo
    huì
    rěn
    cán
    gāo
    <
    b
    r
    >
    qiáng
    xíng
    huì
    huǎng
    shī
    dāng
    bái
    lín
    <
    b
    r
    >
    duō
    zaī
    yán
    màn
    huà
    rén
    yán
    dōng
    pín
    ěr
    rán
    dōng
    pín
    <
    b
    r
    >
    ěr

原文: 侍郎载歌奚川图,后人讽歌如按图。
诗成相示劝之和,才尽气索其如吾。
枯肠无沈难饮墨,但恣夕歠还朝袴。
迫来长句谁子敌,况当述祖诗格殊。
世家文彩剩粉绘,列圣德泽余张铺。
侯王忠孝遗第宅,江海硕大田泥涂。
明堂梓材老勿剪,连城宝玉韫莫沽。
身当承平俗殷富,弦歌耕凿游康衢。
一川东下百谷应,伟哉二惠钟菰芦。
风流冠盖四走集,渊深木茂相招呼。
柳森溪堂读书处,种竹万个中盘纡。
摩挲商周出彝鼎,啸咏日夕倾觞壶。
是时景泰富才子,画师剑客兼博徒。
为梁置驿动成市,百货集杭与苏。
茅茨晓驱推书犊,瓜锄晚带巢冠乌。
清门孙枝见隆楝,白云宰树皆连趺。
画走那知六丁索,图出定有神明扶。
石田先生上仙久,飘然八景来坐隅。
焚香盥手再拂拭,袭以锦段红氍毹。
荐陈家庙侑盏斝,夸燕宗尚阝繁笙竽。
传家信有万金产,识字不独分之无。
他年会是大手笔,簪橐侍从仍操觚。
抱看睨视细指点,对客问事时挽须。
蝇头卷尾复书罢,举手向我重嗟吁。
天吴耐可补褐缀,宝绘忍复残膏污。
强歌形秽恍自失,何当白璧邻碔砆。
咄哉无盐漫刻画,人言东里颦女恐尔愚,胡然东里颦女恐
尔愚。



明代诗人程嘉燧的照片
程嘉燧

程嘉燧(1565~1643)是明代的一位书画家和诗人。他的字是孟阳,号松圆、偈庵,又有松圆老人、松圆道人、偈庵居士、偈庵老人、偈庵道人等称号。晚年他皈依佛教,改名为海能。他出生在南直隶徽州府休宁县(今安徽休宁),但在应试考试中没有取得什么成绩。后来他移居嘉定,专心致志地读书,并且擅长诗歌和绘画,对音律也有深入的了解。他与同乡娄坚、唐时升一起被称为“练川三老”。他与谢三宾合作,以及与李流芳的诗文被刻成《嘉定四先生集》,还有他自己的作品集《浪淘集》。程嘉燧在1643年去世。

猜您喜欢

题扇

明代 李杰

竹径清阴合,行行路欲迷。
仙家何处是,只在石桥西。

海子

明代 程敏政

十里城阴道,西湖一派分。
秋晴沙岸尾,时见白鸥群。

为李景阳题便面

明代 张镐

高树落凉阴,幽溪漾晴碧。
山雨夜来多,苔痕上矶石。