《栎园姨翁幽楼久矣忽走京都人咸》原文赏析

  • yuán
    wēng
    yōu
    lóu
    jiǔ
    zǒu
    jīng
    rén
    xián
  • [
    míng
    dài
    ]
    wáng
    yàn
    hóng
  • zhōng
    chéng
    jùn
    xīn
    lán
    zhǐ
    dài
    wén
    zhāng
    tuī
    zhèng
    shǐ
  • zhì
    shēn
    xiāo
    hàn
    gēng
    yóu
    liǎn
    shǒu
    jīng
    guān
    zōng
    bǎi
    shǐ
  • wǎn
    sǎo
    jīng
    jìng
    hǎi
    chén
    sāng
    qīng
    yàn
    huō
    shū
    jīn
  • xīng
    kōng
    bàn
    zhōng
    hún
    shǎng
    guāng
    yàn
    céng
    shuò
    jīn
  • shèng
    míng
    kuàng
    shì
    sōu
    lín
    fèng
    jiǎn
    cán
    biān
    bǎi
    péng
    chóng
  • jiān
    zhǔ
    bǐng
    guān
    biān
    shǎng
    jīng
    shí
    zǒng
  • gōng
    míng
    dài
    jiǎ
    shēng
    chóu
    wén
    sūn
    yòng
  • yuè
    zhāo
    huí
    míng
    guāng
    fēng
    yún
    yǎn
    yìng
    piǎo
    xiāng
    dòng
  • luò
    luò
    míng
    sūn
    ráo
    fēng
    shū
    qiān
    juàn
    yōng
    róng
  • níng
    luán
    fèng
    xiāo
    zuì
    yuàn
    táng
    luò
    xiǎn
    hóng
  • wén
    ruò
    guàn
    rén
    zhuàn
    sòng
    xiá
    sāo
    tán
    zhēng
    yǐn
    chóng
  • pān
    yuè
    jiā
    fēng
    shǒu
    shù
    shī
    shì
    xiān
    chén
    sòng
  • qiān
    zhuāng
    chù
    xuě
    xíng
    qiú
    shēn
    guì
    gōng
    qīng
  • qīng
    píng
    céng
    xiàng
    qīng
    shí
    míng
    shì
    zhēn
    zhù
    míng
  • shèng
    zhǔ
    cóng
    qián
    láo
    meì
    lǎn
    shū
    weì
    bàn
    cuī
    xuān
  • yòng
    lín
    jiù
    yán
    沿
    yún
    zhāng
    qīn
    dìng
    xiāng
    wén
  • wèn
    fāng
    qiú
    sūn
    wén
    duān
    míng
  • zhī
    xìng
    yān
    xiá
    míng
    hóng
    鸿
    zǎo
    piāo
    rán
    shì
  • sōng
    guì
    nóng
    fēn
    mǎn
    jiù
    shān
    jiǔ
    chá
    jiù
    yǎn
    chái
    guān
  • kěn
    jiāng
    dēng
    chén
    qiān
    huàn
    què
    gān
    竿
    shuǐ
    wān
  • jīn
    dōng
    qiū
    chú
    meǐ
    weí
    yǒu
    kuáng
    yín
    sòng
    tiān
  • ào
    nán
    tóu
    shì
    wǎng
    zhōng
    cái
    míng
    jiā
    shēng
  • jiā
    miào
    fén
    huáng
    xiǎng
    chéng
    xián
    bài
    míng
    guān
  • cóng
    lái
    xiāng
    shān
    zhōng
    shì
    bái
    fáng
    shì
    sàn
    rén

原文: 中丞骏誉馨兰芷,一代文章推正始。
致身霄汉更夷犹,敛手经纶综百史。
晚扫鲸鲵靖海尘,扶桑清晏豁疏襟。
大星空伴忠魂赏,光焰何曾敌铄金。
圣明旷世搜麟凤,蠹简残编百朋重。
四部兼麈丙夜观,八编特赏经时总。
李牧功名异代思,贾生筹策文孙用。
日月昭回冥漠光,风云掩映缥缃动。
落落名孙饶祖风,赐书千卷寄雍容。
歌凝鸾凤歌箫碧,醉怨棠梨落藓红。
奇文弱冠人传诵,侠窟骚坛争引重。
潘岳家风首述诗,陆机世得先陈颂。
千里孤装触雪行,不求身贵谒公卿。
清评曾向清时吐,名世真儒伫易名。
圣主从前劳寤寐,览书未半催宣赐。
不用词林旧例沿,云章亲定襄文字。
问俗方求乐毅孙,披文亟录端明裔。
岂知骨性自烟霞,冥鸿早巳飘然逝。
松桂浓芬满旧山,酒轮茶臼掩柴关。
肯将马灯尘千斛,换却渔竿水一湾。
幅巾东路秋莼美,惟有狂吟颂天子。
傲骨难投世网中,才名不藉家声起。
家庙焚黄享礼成,不嫌野服拜明纶。
从来相业山中事,衣白何妨是散人。



王彦泓

王彦泓,字次回,是镇江府金坛人。他曾以岁贡的身份担任松江府华亭县的训导,后来在官职上去世。他博学好古,喜欢写艳体小诗,格调类似于韩偓。虽然他的词作不多,但擅长改编古人的词,能够增添一些细节和情感。他的代表作是《疑雨集》。

猜您喜欢

问答词阿姚 其四 (辛未年)

明代 王彦泓

见说王郎骑到门,同袍先已暗窥人。
无端脸晕无端笑,逗得痴情渐渐真。

问答词阿姚 其三 (辛未年)

明代 王彦泓

一旬长遣十函书,勤向高堂问起居。
每就个中衔数字,暗传心事与心奴。

问答词阿姚 其二 (辛未年)

明代 王彦泓

爱郎珍重转愁深,底样酬郎一片心。
一自读郎诗句后,去年消瘦到如今。