《暨阳怀古二十三首 其二十二 ①栖霞庵》原文赏析

  • yáng
    huái
    怀
    èr
    shí
    sān
    shǒu
    èr
    shí
    èr
    xiá
    ān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    móu
    zhǐ
    jiǎ
  • cháo
    dìng
    dǐng
    yuè
    zhōu
    hàn
    jiù
    mín
    shuǐ
    huǒ
    píng
    bào
    luàn
  • wán
    mín
    gǎn
    meì
    jiāng
    miè
    wáng
    làn
  • shēn
    rén
    hòu
    yòu
    yīn
    weí
    zhǔ
    guān
    yīn
    chuī
  • chéng
    píng
    bǎi
    zài
    guān
    jiù
    shǐ
    fēng
    jìn
    cǎo
  • yìng
    yuán
    xìng
    yán
    guān
    diǎn
    shǐ
    hēng
    weí
    míng
  • qián
    hòu
    jiǎo
    kòu
    duō
    yǒu
    gōng
    àn
    jiāo
    tuī
  • yǒu
    bīng
    dìng
    jiāng
    yīn
    fāng
    hēng
    shī
    guaī
    mín
    xīn
  • mín
    xīn
    běn
    weì
    wàng
    zhǔ
    xié
    chéng
    shēn
  • chén
    féng
    rén
    chěng
    táng
    míng
    shùn
    pín
    shī
  • yìng
    yuán
    shí
    yǐn
    shā
    shān
    yíng
    chéng
    weí
    ěr
    shuài
  • huǒ
    yào
    qiān
    wán
    jiù
    fēng
    shū
    yín
    shū
    gǎn
    gōng
  • shù
    cǎo
    rén
    shōu
    wàn
    shǐ
    chéng
    liè
    shǒu
    yán
    chéng
    yōng
  • jūn
    yuán
    háo
    yòu
    dài
    chóng
    zhě
    ěr
    qīng
    chī
    beì
  • bìng
    liàn
    shèn
    ēn
    chán
    mián
    shì
    xīn
    dài
  • sōu
    luó
    yǒng
    zhòng
    cái
    gōu
    jiàn
    tīng
    suǒ
    cái
  • huò
    qián
    kuǎn
    zhǎn
    xùn
    gēng
    shēng
    zhuàn
    chǔ
    lái
    zhū
    shēng
    yòng
    zuò
    chéng
    wài
    wén
    zhě
    beī
    zhī
  • quàn
    jiàng
    zhě
    shuí
    liú
    zhèn
    zhǐ
    huà
    xìng
    wáng
  • weī
    guān
    gǎn
    fēng
    hóu
    yuàn
    zhào
    jiā
    qīng
    jìng
  • qiáng
    xiū
    wán
    qīng
    kōng
    guān
    shí
    zhàng
    chéng
  • jiān
    xún
    pào
    mǎn
    chéng
    shì
    chèng
    shén
    míng
  • yán
    gōng
    shāng
    shǒu
    dēng
    chéng
    cǎn
    jiàn
    zhōng
    qiū
    yuè
  • xiáng
    zhōng
    hóng
    guāng
    feī
    róng
    chén
    jié
  • chéng
    tóu
    bái
    é
    feī
    shàng
    tiān
    zhōng
    hún
    weì
    xiān
    chéng
    yān
  • lián
    liù
    wàn
    qiān
    zhòng
    shí
    kuáng
    diān
  • qián
    shuǐ
    qiǎn
    zhòng
    yōng
    yán
    xíng
    jiāng
    zhí
  • huí
    tóu
    xiào
    shā
    jiàng
    jiāng
    jūn
    kuì
    dāng
    chū
    shēn
    guó
  • yuè
    niàn
    廿
    guǐ
    háo
    xiá
    shàn
    yuàn
    xiě
    páo
  • chén
    weì
    qián
    yǐn
    peì
    dāo
    guǎng
    广
    wén
    yāo
    jiān
    tāo
    féng
    xùn
    dǎo
    míng
    táng
  • jiè
    huáng
    shēng
    shè
    rén
    xūn
    qiáo
    shào
    jūn
    kāng
    gōng
    chéng
    rén
  • gēng
    yǒu
    qún
    chaī
    xiāng
    wàn
    yíng
    qián
    jīng
    guān
  • líng
    shī
    zài
    yòng
    rén
    xióng
    wén
    càn
    yáng
    chāng
    zhī
    beì
    fēn
    fēn
  • liáng
    cái
    ruò
    zǎo
    jiàn
    bái
    móu
    guó
    kuì
    sūn
  • zhì
    tóu
    xià
    yóu
    weí
    cháo
    tíng
    zhōng
  • shèng
    cháo
    kuān
    zhào
    bāo
    zhōng
    lǎo
    zhuàn
    wén
    shàng
    liú

原文: 我朝定鼎越周汉,救民水火平暴乱。
顽民义敢昧壶浆,自取灭亡死糜烂。
深仁厚泽宥殷遗,各为其主纶音垂。
承平百载观旧史,疾风劲草咨涕洟。
应元姓阎官典史,丽亨其字为明死。
前后剿寇多有功,抚按交推卧不起。
乙酉大兵定江阴,方亨失抚乖民心。
民心本未忘故主,胁以屠城惧益深。
陈冯何人逞螳臂,不明顺逆频失利。
应元时隐砂山崖,迎入孤城为尔帅。
火药铅丸发旧封,输银输粟感义公。
束缚草人收万矢,四城列守严乘墉。
军法不缘豪右贷,重者割耳轻笞背。
病医死殓哭甚哀,恩义缠绵士心戴。
搜罗义勇集众材,钩弩毬箭听所裁。
或潜纳款斩以徇,五更声转楚歌来(诸生许用作,城外闻者悲之。)。
劝降者谁刘镇府,指画兴亡徒自苦。
微官不敢冀封侯,愿死赵家清净土。
女墙修葺完复倾,空棺实土以障城。
大雨兼旬炮不发,满城士卒称神明。
阎公负伤守益急,登城惨见中秋月。
祥符寺中红光飞,芙蓉蒂破臣力竭。
城头白鹅飞上天,忠魂未死先成烟。
可怜六万七千众,八十一日如狂颠。
前湖水浅死不得,众拥阎行僵立直。
回头笑杀降将军,自愧当初身负国。
八月廿一鬼夜号,栖霞禅院血洗袍。
陈尉前期引佩刀,广文自缢腰间绦(冯训导缢于明伦堂。)。
介子黄生(毓祺)舍人戚(勋),侨寓邵君(康公)与程壁(俱歙人)。
更有裙钗死魄香,万骨茔前京观积。
思陵失在误用人,熊(文灿)杨(嗣昌)之辈何纷纷。
良材若得早建白,谋国何愧卢与孙。
惜乎弃置投下吏,犹为朝廷激忠义。
圣朝宽大诏褒忠,父老传闻尚流涕。



缪徵甲

缪徵甲,字布庐,江阴人,生卒年份不详。他是一位诸生,即读书人,专注于学习和研究。缪徵甲以他的诗集《存希阁诗集》而闻名。

关于缪徵甲的生平和其他细节,目前所了解的信息有限。需要进一步的研究和补充。

猜您喜欢

暨阳怀古二十三首 其二十三 ①五里亭

清代 缪徵甲

无名氏,一女郎。
殉国难,骨尚香。
亭五里,诗两行。
拟配飨,露筋旁。
彼女子,知纲常。

寄山阳鲁通甫孝廉(一同)二首 其一

清代 缪徵甲

秦淮几度苦相寻,见后离情怅又深。
千古文章多涕泪,两人心迹在苔岑。
我仍豹隐含神雾,君定莺迁到上林。
咏罢霓裳应转忆,江乡尚有爨馀琴。

寄山阳鲁通甫孝廉(一同)二首 其二

清代 缪徵甲

太平何用刘蕡策,错比刘蕡更惘然。
久病本如疲乏马,不耕况是下中田。
重修破网鱼终羡,再补荒天月定圆。
寄语仲连休念我,梅花三径近安眠。