《瞻仰盛京宫阙念祖宗创业艰难恭》原文赏析

  • zhān
    yǎng
    shèng
    jīng
    gōng
    niàn
    zōng
    chuàng
    jiān
    nán
    gōng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    yǔn
  • mìng
    liáo
    hǎi
    cuī
    weī
    yǎng
    jiù
    gōng
  • zhuāng
    yán
    tiān
    pán
    xióng
  • niàn
    kaī
    wáng
    chéng
    shí
    zòu
    gōng
  • shī
    zhēng
    fāng
    chéng
    yòu
    qiān
    fēng
  • jiàn
    fēng
    chén
    sān
    chuí
    zhǐ
    zhōng
  • shén
    weī
    xuān
    shuài
    qiú
    xié
    cāng
    qióng
  • shì
    kuò
    zēng
    zhuàng
    weí
    yuán
    suì
    chóng
  • mén
    lián
    kǔn
    shuāng
    zhǔ
    gāo
    kōng
  • peì
    qiān
    guān
    shū
    chēn
    bǎi
    guó
    tóng
  • bīng
    nóng
    xuàn
    dìng
    zhì
    jiàn
    fēng
  • yuán
    chún
    jiè
    kàn
    jǐng
    róng
  • zhōng
    yuán
    xīn
    dìng
    dǐng
    bào
    gōng
  • táo
    zhuī
    jiā
    shì
    chōng
    líng
    wàng
    cōng
  • xīng
    chén
    xián
    beǐ
    wáng
    běn
    cóng
    dōng
  • xìng
    shì
    xiū
    hái
    lìng
    hòu
    méng
  • shèng
    chuī
    qiǎn
    weī
    gōng
  • yuǎn
    guān
    shān
    jùn
    lái
    qīn
    diǎn
    lóng
  • láo
  • sōng
    líng
    shè
    yǐn
    tōng
  • yǒu
    huái
    怀
    cháng
    meì
    míng
    yuān
    zhōng

原文: 祇命趋辽海,崔巍仰旧宫。
庄严天气肃,盘踞地图雄。
念昔开王业,乘时奏武功。
师征方自葛,城淢又迁丰。
一剑风尘际,三陲指顾中。
神威宣率土,求莫协苍穹。
式廓弥增壮,维垣遂克崇。
八门连阃域,双阙拄高空。
曳佩千官入,输琛百国同。
兵农旋定制,礼乐渐移风。
爰及纯熙介,逾看景历融。
中原欣定鼎,故里抱遗弓。
陶复追家室,舂陵望郁葱。
星辰咸拱北,王气本从东。
幸是余休渥,还令后裔蒙。
圣慈垂闿泽,敕遣谕微躬。
远历关山峻,来亲祀典隆。
丕基劳栉沐,奕叶荷帡幪。
松槚灵祇护,枌榆社饮通。
有怀长不寐,明发惕渊衷。



允礽

允礽(1674—1724)是清朝圣祖康熙帝的次子。他在康熙十四年被立为皇太子。然而,由于患有狂疾,他被废黜并被幽禁在咸安宫中。四十八年后,他再次被立为皇太子。然而,仅仅阅三年后,他再次被废黜并被禁锢起来。当世宗即位后,他将允礽的名字中的“胤”字改为“允”。允礽死后被追封为理亲王,并被谥号为“密”。

猜您喜欢

随扈东巡盛京

清代 于振

雉堞峥嵘杳霭间,睿谋握胜控雄关。
南临渤海兼辽海,东接松山与杏山。
应运功成遗垒在,太平日久戍楼闲。
即今鸡犬桑麻地,飨蜡吹豳自往还。

题孟太守景贤菊图三绝 其一

明代 江源

太守堂中无俗物,壁间惟写菊花图。
寒香足称君清白,暮夜黄金肯换无。

左司李重贤远清亭

元代 宋褧

亭下盆池漾绿光,红妆翠盖似横塘。
不须玉井十丈藕,自有鉴湖五月凉。
座上莫闻金鼎篆,尊前仍注碧兰香。
主人逸兴幽人句,多幸俱留百世芳。