《赋内阁芍药》原文赏析

  • neì
    sháo
    yào
  • [
    míng
    dài
    ]
    càn
  • jīn
    mén
    liǔ
    yíng
    shēn
    绿
    shàng
    yuàn
    chūn
    huā
    <
    b
    r
    >
    yāo
    táo
    xiē
    shuaī
    hóng
    yào
    fān
    jiē
    zhèng
    fēn
    <
    b
    r
    >
    huā
    chū
    zhòng
    xuān
    huáng
    bǎi
    diāo
    lán
    bǎo
    zhuāng
    <
    b
    r
    >
    róng
    fēng
    yǎo
    tiǎo
    zhāo
    yáng
    diàn
    殿
    nuǎn
    qīng
    yíng
    bái
    táng
    <
    b
    r
    >
    táng
    xué
    shì
    kàn
    huā
    zǎo
    chéng
    liú
    shī
    cǎo
    <
    b
    r
    >
    juàn
    màn
    pín
    kàn
    liú
    huī
    háo
    zhèng
    nài
    hóng
    yún
    rào
    <
    b
    r
    >
    zuó
    xuān
    huáng
    gōng
    tài
    píng
    shì
    jūn
    chén
    tóng
    <
    b
    r
    >
    chén
    yóu
    meǐ
    chū
    zhuó
    lóng
    yàn
    piān
    lín
    xiáng
    fèng
    zhōng
    <
    b
    r
    >
    shì
    shí
    nán
    yuàn
    feī
    jīng
    màn
    làn
    xiān
    xiù
    míng
    <
    b
    r
    >
    lín
    fēng
    wǎn
    zhuàn
    qín
    zhě
    chóu
    yǎng
    <
    b
    r
    >
    bàn
    zhān
    weī
    yāo
    hóng
    shī
    湿
    tài
    zhēn
    píng
    lán
    gān
    <
    b
    r
    >
    zhì
    zūn
    liù
    gōng
    huí
    qún
    xiá
    peì
    xiū
    <
    b
    r
    >
    huá
    è
    lóu
    tóu
    lòu
    piān
    fāng
    róng
    yíng
    meǐ
    rén
    lián
    <
    b
    r
    >
    jūn
    ēn
    weí
    fēn
    chūn
    zhào
    lái
    zhòng
    qián
    <
    b
    r
    >
    qián
    dào
    lián
    jīn
    cuì
    niǎn
    jīng
    guò
    huí
    zhǔ
    <
    b
    r
    >
    neì
    jiā
    jìn
    shǎng
    huā
    zhāo
    róng
    zhuàn
    zhì
    huáng
    mén
    <
    b
    r
    >
    chén
    yín
    shì
    liù
    shí
    zài
    dāng
    fán
    huá
    wǎn
    rán
    zài
    <
    b
    r
    >
    gàn
    jīn
    jué
    xìng
    lín
    huáng
    feī
    jìn
    liú
    fēng
    cǎi
    <
    b
    r
    >
    xiàn
    yáng
    zhōu
    bǎo
    dài
    weí
    cháng
    ān
    hóng
    jìng
    fāng
    feī
    <
    b
    r
    >
    hóu
    guì
    tóng
    yāo
    shǎng
    bǎo
    xiāng
    chē
    ruò
    feī
    <
    b
    r
    >
    zhēng
    míng
    huā
    chū
    tiān
    shàng
    yún
    chuāng
    yǎn
    xiāng
    xiàng
    <
    b
    r
    >
    làng
    dié
    yóu
    fēng
    weì
    kuī
    jiǔ
    kōng
    chóu
    chàng
    <
    b
    r
    >
    jiāng
    nán
    sān
    yuè
    háo
    huá
    xiù
    weí
    xiāng
    guì
    jiā
    <
    b
    r
    >
    yǒu
    yōu
    姿
    zài
    kōng
    fēng
    qiáo
    cuì
    tiān
    zhī
    <
    b
    r
    >
    yàn
    shān
    yóu
    jiāng
    nán
    duì
    míng
    huā
    gǎn
    jīn
    <
    b
    r
    >
    cǎo
    zhī
    rén
    lián
    féng
    shí
    shēng
    chén
    <
    b
    r
    >
    shì
    jiān
    róng
    ǒu
    rán
    shì
    huā
    tàn

原文: 金门柳色萦深绿,上苑春余杂花扑。
夭桃已歇秾李衰,红药翻阶正芬郁。
此花初种自宣皇,百曲雕阑七宝妆。
融风窈窕昭阳殿,暖日轻盈白玉堂。
玉堂学士看花早,赋成芸阁留诗草。
卷幔频看碧雾流,挥毫正耐红云绕。
忆昨宣皇居法宫,太平乐事君臣同。
宸游每出濯龙里,曲宴偏临翔凤中。
是时南苑飞霓旌,熳烂仙葩绮绣明。
临风宛转如矜妒,俯者如愁仰如诉。
半沾微雨妖红湿,太真泣凭阑干立。
至尊一顾六宫回,茜裙霞帔俱羞涩。
华萼楼头雨露偏,芳容赢得美人怜。
君恩为与分春色,诏许移来种阁前。
阁前复道连金谷,翠辇经过几回瞩。
内家敕进赏花词,昭容传制黄门促。
沉吟此事六十载,当日繁华宛然在。
绀幰金舆绝幸临,黄扉紫禁留风采。
不羡扬州宝带围,长安红紫竞芳菲。
五侯七贵同邀赏,宝马香车疾若飞。
争似名花出天上,雾阁云窗俨相向。
浪蝶游蜂未许窥,酒徒词客空惆怅。
江南三月足豪华,绣幕围香富贵家。
亦有幽姿在空谷,风雨憔悴天之涯。
燕山游子江南客,独对名花感今昔。
草木何知人自怜,逢时亦复升沉隔。
世间荣辱偶然事,不独此花何叹息。



陆粲

陆粲(1494—1551)是明朝时期的一位知名学者和官员。他出生于苏州府长洲,字子余,号贞山,又字浚明。他于嘉靖五年(1526年)中进士,后担任工科给事中的官职,敢于直言进谏。

陆粲因为争议张福狱一事,被下诏受到狱廷杖刑。随后,他上疏批评张璁和桂萼专擅朝政,结果被贬谪到贵州都镇驿丞的职位。后来,他又被调任永新知县,但因思念母亲而请求归乡。

陆粲的著作包括《左传附注》、《春秋胡氏传辨疑》、《左氏春秋镌》和《陆子余集》等。这些著作在历史学和文学研究领域具有一定的影响力。

猜您喜欢

吊刘龙洲墓

明代 卢熊

征衣破帽老骑驴,籍甚才名总不如。
发愤每陈平虏策,匡君曾上过宫书。
苔封断碣秋烟外,草暗荒祠劫火余。
欲奠椒浆歌楚些,西风落日更踌蹰。

夏日即事次丰吏部

明代 卢沄

昼寂双扉掩,无人共酒杯。
睡嫌雏燕语,吟惜藕花开。
郊雨不能作,池风时复来。
还期问字去,载月夜迟回。

江上送别

明代 卢沄

潮生月亦上,月白见潮青。
不知潮月落,君去几长亭。