《崇法寺》原文赏析

  • chóng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    hán
    zhěn
  • wài
    wén
    yún
    shān
    zhōng
    yǒu
    zhāo
  • xīn
    qiū
    yuǎn
    lǎn
    ruì
    qióng
    pān
  • chū
    guō
    zhí
    weī
    liáng
    fēng
    xiǎo
  • beī
    tuó
    yuè
    lǐng
    shā
    jìng
  • huó
    dào
    tián
    xiù
    leǐ
    dòng
    gōu
  • dēng
    cén
    jiàn
    guò
    西
    shān
    西
  • shǒu
    wàng
    huá
    shuāng
    àn
    xiāng
    xié
  • qiáo
    yān
    ǎi
    jùn
    juàn
    pái
    hóng
  • xià
    weī
    qiān
    shàng
    shè
    xiū
  • chāo
    rán
    céng
    wài
    yǎng
    shì
    qióng
    cāng
  • tiào
    rén
    yǒu
    sēn
    sēn
    qiáo
  • xuān
    xiāo
    cóng
    cháo
    jīng
    qín
  • fàn
    sōu
    tǎo
    lín
    jiān
    yōu
  • yán
    ā
    fǎng
    访
    líng
    shì
    cháng
    gāo
  • diàn
    殿
    shí
    tái
    xiān
    dān
    qīng
    àn
    chén
    {
    huàn
    }
  • shēn
    jiàn
    weī
    dēng
    yuán
    shēn
  • lǎo
    shù
    yīn
    tán
    heī
    fēng
    xiū
    luàn
    chán
  • xuán
    quán
    yīn
    yíng
  • jiā
    guān
    chéng
    liàn
    chí
    liú
    diān
  • mén
    luó
    chū
    tiān
    xiǎn
    shǐ
    miǎn
    hún
    shén
    kuí
  • huǎn
    líng
    shuāng
    jīng
    suí
    zhàng
  • huí
    zhān
    huā
    beì
    yān
    yún
  • dùn
    peì
    xià
    píng
    qíng
    chuān
    liú
  • xīn
    huáng
    yìng
    lín
    cháng
  • chéng
    juàn
    zhù
    guī
    huāng
    yuán
    róu
  • suō
    liǎng
    gāo
    shù
    leǐ
    luò
    chuī
    hóng
  • jǐng
    shù
    gān
    chén
    guān
    jiù
  • chū
    mén
    shàng
    xié
    yǐn
    yǐn
    wén
    chéng
  • shèng
    gài
    chén
    máng
    rán
    shī
    duān
  • weí
    shī
    fǎng
    仿
    yǒu

原文: 外闻云际山,中有古招提。
新秋喜远览,锐意穷攀跻。
出郭值微雨,凉风晓萋萋。
陂陀越大岭,沙路净无泥。
野活稻田秀,耒耜洞沟畦。
登岑复入谷,渐过西山西。
举首望华屋,双岸郁相携。
虚桥烟霭,峻卷闼排虹霓。
下马踏危级,褰裳涉修梯。
超然层阁外,仰视穷苍低。
俯眺亦人有,森森乔木齐。
喧嚣从吏语,嘲唽惊禽啼。
既饭复搜讨,林间得幽蹊。
岩阿访灵迹,大士常高棲。
古殿蚀苔鲜,丹青暗尘{翳羽换土}。
俯身践危蹬,侧足缘深溪。
老树阴潭黑,风修乱蝉嘶。
悬泉洗阴壁,莹色如玻瓈。
佳观诚可恋,迟留惧颠挤。
扪萝出天险,始免魂神睽。
缓步凌巀嵲,双旌随杖藜。
回瞻花雨地,已被烟云迷。
顿辔下平陆,晴川留马蹄。
新篁映碧宇,野寺临长堤。
乘倦驻归策,荒园步柔荑。
婆娑两高树,磊落垂红离。
汲井漱甘液,拂尘观旧题。
出门尚斜日,隐隐闻城鼙。
胜概亦陈迹,茫然失端倪。
为诗记仿佛,吾友无诃诋。



宋代诗人韩缜的照片
韩缜

韩缜(1019~1097),字玉汝,原籍灵寿(今属河北)人,后迁徙雍丘(今河南杞县)。他是韩绛、韩维的弟弟。庆历二年,他中进士。在英宗时期,他担任淮南转运使,而在神宗时期,他被任命为龙图阁直学士,后来又进知枢密院事。他还曾经出使西夏。哲宗登基后,韩缜被任命为尚书右仆射兼中书侍郎,但后来被罢免知颍昌府的职务。绍圣四年,韩缜去世,享年七十九岁,被追谥为庄敏,并被封为崇国公。《宋史》和《东都事略》都有关于他的传记。《全宋词》中收录了他的一首词。

猜您喜欢

宋代 韩缜

火田租赋薄,监井岁时丰。
地里舆星直,江流汉水通。

宋代 韩缜

君恩未报身何有,且寄扁舟梦想中。

游贾氏南园

宋代 韩缜

江堤杨柳碧毵毵,间访名园郡郭南。
垅麦生齐知雨足,海棠开遍觉春酣。
门前幽径通芳蕙,竹里虚亭对远岚。
风物有情应笑我,不携歌酒只清谈,