《参玄歌》原文赏析

  • cān
    xuán
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shì
    dào
    chuān
  • chǐ
    shuǐ
    zhàng
    miào
    gāo
    fēng
    dǐng
    xiào
  • zhōu
    xíng
    hún
    shǔ
    fáng
    xián
    chàng
    tài
    píng
  • líng
    hàn
    xiāo
    duō
    mén
    guǎng
    广
    biàn
    zhōu
    shā
  • ruò
    néng
    dāng
    chù
    fēn
    míng
    liǎo
    zhī
    zài
    jīn
    chà
  • qiú
    zhēn
    xiū
    jià
    zhēn
    jià
    zhōng
    jiān
    fàng
    xià
  • huǎng
    huǎng
    weī
    guāng
    shuò
    tài
    zhī
    shuí
    shì
    zhī
    yīn
    zhě
  • zàn
    xīn
    shuō
    bàng
    sān
    xīn
    sǎo
    dàng
  • zhèng
    táng
    táng
    shì
    shì
    bàng
  • xiǎo
    gēn
    wén
    shuō
    àn
    zǎn
    meí
    shéng
    shàng
    shēng
    yòu
    gēng
  • zhuàn
    miàn
    qián
    guān
    zhī
    dāng
    rén
    zhī
  • ā
    yuán
    jiào
    liú
    chū
    biàn
    liáo
    kuò
  • guǐ
    miàn
    shén
    tóu
    bǎi
    bān
    xiá
    jìng
    jiē
    xiāo
    què
  • jūn
    jiàn
    miàn
    xiāng
    féng
    chè
    diàn
  • zhí
    ráo
    tiān
    yǎn
    néng
    guān
    diǎn
    zhù
    lái
    zhēn
    hàn
  • quàn
    jūn
    cān
    cān
    chè
    líng
    míng
    shàn
  • shàn
    cái
    yòng
    nán
    fāng
    heī
    bái
    fēn
    míng
    zài
    qián
  • quàn
    jūn
    xìn
    xìn
    xīn
    zhàn
    tuì
    退
    jūn
    zhèn
  • shì
    huá
    yán
    zuì
    shàng
    chéng
    sēn
    luó
    wàn
    xiàng
    jiē
    xiāng
    yìng
  • quàn
    jūn
    xiū
    liù
    mén
    tōng
    rèn
    yōu
    yóu
  • hán
    shān
    shí
    cái
    xiāng
    jiàn
    zhǐ
    diǎn
    fēng
    gān
    shěn
    weì
    xiū
  • huǒ
    fēng
    cuī
    shān
    shí
    yào
    jiàn
    jūn
    duān
  • yǒu
    zhēn
    kōng
    jiě
    tuō
    mén
    qiān
    yǎn
    beī
    chù
  • yǒu
    shí
    fàng
    yǒu
    shí
    shōu
    weí
    yǒu
    zhī
    yīn
    àn
    diǎn
    tóu
  • xìng
    huá
    cūn
    xiāng
    jiàn
    tiào
    chū
    weí
    shān
    shuǐ
    niú
  • yǒu
    shí
    yǒu
    shí
    chēn
    weì
    zhēn
    rén
    bèng
    miàn
    mén
  • yīn
    qín
    weí
    shuō
    西
    lái
    lóu
    zhōng
    yuè
    huáng
    hūn
  • yǒu
    shí
    chàng
    yǒu
    shí
    diān
    yán
    dǎo
    nài
  • shēng
    shēng
    jìn
    chū
    shēng
    kǒu
    shǔ
    gōng
    shāng
    rèn
  • yǒu
    shí
    yǒu
    shí
    xiào
    měng
    dǒng
    tiě
    qiào
  • qīng
    qīng
    chù
    zhù
    biàn
    便
    míng
    zhī
    zhè
    míng
    yuán
    shì
    dào
  • yǒu
    shí
    xíng
    yǒu
    shí
    zuò
    lòu
    yǐng
    zàng
    shēn
    chéng
    liǎng
  • zhāng
    sān
    huì
    yóu
    guān
    néng
    tuī
  • féng
    jiàn
    yīn
    weī
    weī
    běn
    yǐn
    shēn
    yún
  • guó
    shī
    yàng
    yìng
    nán
    zào
    jiào
    fēng
    líng
    lòu
    céng
  • shǒu
    zhōng
    qíng
    bǎi
    qiān
    shā
    jiè
    tóu
    shèng
  • lǐng
    tóu
    yuán
    zhù
    tài
    duō
    shēng
  • chuán
    céng
    lòu
    qiān
    xuě
    làng
    jiē
    néng
    tòu
  • zhī
    píng
    shāo
    rén
    shuí
    guǎn
    kuáng
    fēng
    lián
    hǒu
  • shú
    ān
    pái
    duàn
    chóng
    guān
    jué
    wǎng
    lái
  • líng
    tái
    shǒu
    kōng
    láo
    weí
    yǒu
    xīn
    biàn
    便
    kaī
  • háo
    shì
    suì
    shān
    guǐ
  • weí
    yán
    sān
    lóng
    shuí
    lián
    biàn
    fān
    chéng
  • zuì
    nán
    chuī
    jiǎo
    zhǐ
    gōng
    shāng
  • yǒu
    shí
    pǐn
    shēng
    jié
    duàn
    xíng
    yún
    gǎn
    feī
  • gēn
    shù
    zhí
    qīn
    yún
    zhī
    tiáo
    gài
    qián
    kūn
  • jié
    huǒ
    dòng
    rán
    shāo
    dāo
    zhǎn
    chù
    hén
  • miàn
    dān
    bǎn
    hàn
    wán
    shuǐ
    yóu
    shān
    bàn
  • jiā
    mén
    qián
    dǎo
    chà
    gān
    竿
    wén
    shū
    jiàn
    shàng
    quán
    shēn
    xiàn
  • miàn
    qián
    shǐ
    jué
    liǎng
    bàn
    jīn
    shuí
    biàn
    bié
  • jīn
    shān
    qià
    xiāng
    dāng
    zhèn
    zhōu
    xiū
    gēng
    chèng
    luó
  • feī
    luán
    duì
    sān
    hái
    ér
    bào
    huá
  • zhào
    lǎo
    céng
    kàn
    bàn
    zàng
    jīng
    líng
    yún
    jiàn
    táo
    huá
  • zhēn
    shí
    bào
    jūn
    zhī
    yòng
    liáng
    yòng
  • chūn
    lái
    jué
    dìng
    qiān
    huá
    xiù
    dōng
    jìn
    cháng
    tiān
    piàn
    xuě
    feī
  • tóu
    tóu
    lòu
    xiè
    zhēn
    xiāo
    xiū
    xīn
    biàn
    duān
  • yǎn
    héng
    zhí
    bān
    bān
    dāng
    chù
    xiū
    xún
  • yán
    shī
    shuō
    qiān
    shèng
    tóu
    tóng
    shé
  • rén
    tiān
    lái
    shí
    fāng
    biǎo
    ér
    jīn
    jué

原文: 一尺水,一丈波,妙高峰顶笑呵呵。
七步周行浑属我,不妨闲唱太平歌。
灵利汉,不消多,法门广大遍周沙。
若能当处分明了,只在如今一刹那。
莫求真,休觅假,真假中间都放下。
晃晃威光烁太虚,不知谁是知音者。
赞不欣,徒说谤,三际无心俱扫荡。
正体堂堂一物无,是佛是魔俱一棒。
小根闻说暗攒眉,绳上生虵又更疑。
拨转面前关棙子,只许当人独自知。
阿呵呵,大圆觉,流出菩提遍寥廓。
鬼面神头几百般,无瑕镜里皆消却。
君不见觌面相逢机掣电,
直饶天眼不能观,点著不来真死汉。
劝君参,参彻灵明自己禅。
善财不用南方去,黑白分明在目前。
劝君信,信心战退魔军阵。
此是华严最上乘,森罗万象皆相应。
劝君修,六门通达任优游。
寒山拾得才相见,指点丰干哂未休。
火风催,四山逼,那时要见君端的。
有个真空解脱门,千眼大悲何处觅。
有时放,有时收,唯有知音暗点头。
杏华村里如相见,跳出沩山水牯牛。
有时喜,有时嗔,无位真人迸面门。
殷勤为说西来意,暮楼钟鼓月黄昏。
有时唱,有时歌,颠言倒语不奈何。
声声尽出孃生口,不属宫商一任他。
有时默,有时笑,懵懂铁鎚无孔窍。
轻轻触著便无明,只这无明元是道。
有时行,有时坐,露影藏身成两个。
不独张三会打油,细观李四能推磨。
无缝塔,见无因,巍巍本自隐深云。
国师样子应难造,不觉锋棱露一层。
无底钵,手中擎,百千沙界里头盛。
大庾岭头提不起,都缘著力太多生。
没底船,不曾漏,千里雪浪皆能透。
只凭一个把稍人,谁管狂风连地吼。
无鑐鏁,孰安排,鏁断重关绝往来。
巨灵抬手空劳力,唯有无心便得开。
无毫拂,是何物,击碎狐疑山鬼屈。
一喝唯言三日聋,谁怜大辩翻成讷。
无孔笛,最难吹,角徵宫商和不齐。
有时品起无生曲,截断行云不敢飞。
无根树,直侵云,枝条郁密盖乾坤。
劫火洞然烧不得,利刀斩处亦无痕。
无面目,担板汉,玩水游山无侣伴。
迦叶门前倒刹竿,文殊剑上全身现。
日面佛,乾屎橛,八两半斤谁辨别。
七斤衫子恰相当,镇州休更秤萝蔔。
野鸭飞,鸾对舞,三个孩儿抱华鼓。
赵老曾看半藏经,灵云一见桃华悟。
真实语,报君知,不用思量不用疑。
春来决定千华秀,冬尽长天片雪飞。
头头漏泄真消息,那个休心辨端的。
眼横鼻直一般般,不离当处休寻觅。
古佛言,祖师说,千圣路头同一舌。
他日人天匝地来,那时方表而今决。



释道川

释道川,号实际,姑苏玉峰(今江苏昆山)人。他的俗名是狄三,最初在东齐(《五灯会元》卷一二中称为斋)谦首座那里学习佛法,并改名为道川。他在高宗建炎初圆顶时成为了一位僧人。孝宗隆兴元年(一一六三年),郑乔年漕淮西时,迎接道川到无为军冶父寺开展佛法。他是南岳下的第十五世传人,继承了净因继成禅师的法脉。《嘉泰普灯录》卷一七和《五灯会元》卷一二中都有关于他的传记。现在收录了他的三十一首诗。根据这些内容,可以整理出道川的出生地、俗名、佛号、学习佛法的经历、法脉传承、以及他的诗作数量。但是关于他的出生和死亡的具体时间并没有提及。

猜您喜欢

偈二首

宋代 释道川

群阴剥尽一阳生,草木园林尽发萌。
唯有衲僧无底钵,依前盛饭又盛羹。

颂古二十八首 其七

宋代 释道川

山堂静坐夜无言,寂寂寥寥本自然。
何事西风动林野,一声寒雁泪长天。

颂古二十八首 其二十一

宋代 释道川

高声拨火招司徒,火焰炎天蓦面驱。
祇向此间能稳坐,任教门外雪盈衢。