《淳佑七年丁未十一月朔蔡久轩自》原文赏析

  • chún
    yòu
    nián
    dīng
    weì
    shí
    yuè
    shuò
    cài
    jiǔ
    xuān
  • [
    sòng
    dài
    ]
  • qīng
    shí
    píng
    chén
    jiān
    qín
    gēng
    huà
    <
    b
    r
    >
    nìng
    xīn
    cháo
    zhá
    bān
    bǐng
    <
    b
    r
    >
    míng
    tíng
    luán
    qīng
    miào
    jiàn
    qióng
    <
    b
    r
    >
    táng
    táng
    西
    shān
    sūn
    shào
    shì
    jià
    <
    b
    r
    >
    geǐ
    zhá
    chéng
    chén
    shū
    qún
    shè
    <
    b
    r
    >
    gōng
    míng
    lái
    zhú
    róng
    shè
    <
    b
    r
    >
    jūn
    xīn
    zhèng
    shì
    běn
    zhì
    huà
    cháo
    tíng
    xià
    <
    b
    r
    >
    gāng
    shǐ
    gōng
    weí
    guó
    běn
    guān
    zōng
    shè
    <
    b
    r
    >
    leì
    zhāng
    zhōng
    wàn
    kǒu
    kuài
    zhì
    <
    b
    r
    >
    ěr
    lái
    zhōng
    nìng
    lún
    xiáo
    wáng
    <
    b
    r
    >
    tiān
    qiě
    róng
    shì
    pián
    yīn
    <
    b
    r
    >
    huí
    hǎo
    guān
    cóng
    tuò
    <
    b
    r
    >
    rén
    fāng
    hān
    shì
    jūn
    biàn
    jiān
    zhà
    <
    b
    r
    >
    tóng
    liáo
    kuì
    nǎn
    zào
    jīng
    <
    b
    r
    >
    guān
    zhí
    tuò
    míng
    shēng
    qióng
    tài
    huá
    <
    b
    r
    >
    liè
    zhī
    shào
    jiān
    yǔn
    chén
    zōu
    <
    b
    r
    >
    jiāng
    dōng
    tiān
    fāng
    shǐ
    使
    zhě
    xīng
    yán
    jià
    <
    b
    r
    >
    téng
    máng
    chán
    xìng
    kòu
    jūn
    jiè
    <
    b
    r
    >
    guó
    zhèng
    jiān
    weī
    rén
    xīn
    shí
    píng
    <
    b
    r
    >
    liáng
    mín
    kùn
    dào
    zeí
    míng
    máo
    sǔn
    jià
    <
    b
    r
    >
    háo
    xìng
    qīn
    mín
    jīng
    zhēn
    hài
    sāng
    <
    b
    r
    >
    guān
    hún
    lián
    bào
    huì
    xūn
    lán
    shè
    <
    b
    r
    >
    shào
    fán
    liù
    peì
    xíng
    jiàn
    beì
    <
    b
    r
    >
    jūn
    chéng
    liáng
    dòng
    cái
    hǎo
    zhī
    shà

原文: 清时屏臣奸,琴瑟大更化。
四佞斥昕朝,一札颁丙夜。
明庭集孔鸾,清庙荐琼斚。
堂堂西山孙,藉藉少室价。
给札承晨庐,紬书群玉舍。
功名渠自来,迫逐不容赦。
君心政事本,治化朝廷下。
纪纲始宫闱,国本关宗社。
累章沥忠赤,万口齐脍炙。
迩来忠佞杂,异论淆王霸。
吴天且不容,膴仕骈姻娅。
回遹何日沮,好官从唾骂。
人方酣势利,君独辩奸诈。
同僚俱愧赧,灶婢亦惊讶。
官职一涕唾,名声穷泰华。
列之绍符间,允矣陈邹亚。
江东天一方,使者星言驾。
我亦腾氓廛,何幸寇君借。
国步正艰危,人心实凭藉。
良民困盗贼,螟蟊损禾稼。
豪姓侵细民,荆榛害桑枯。
污官混廉吏,鲍秽熏兰麝。
少烦六辔濡,行见四辈迓。
君诚梁栋材,好与支大厦。



李伯玉

李伯玉,字纯甫,号斛峰,是宋代饶州馀干人。他初名诚,后来因为犯了理宗的潜讳而改名。理宗端平二年,他中了进士。他先后担任过观察推官、太学正兼庄文府教授、太学博士等职务。他还被召试馆职,历任诋贵戚大臣,直言不讳。他的官职逐渐升迁,成为太府少卿、工部侍郎等。在度宗时期,他还兼任同修国史、实录院同修撰等职务,但因为与贾似道不合而被罢免。后来,他被擢升为权礼部尚书兼侍读。他的著作有《斛峰集》。关于他的出生和死亡的具体信息暂时无法得知。

猜您喜欢

六言二首

宋代 来梓

叶淅历而争堕,菊徘徊而尚开。
流年逼人太甚,佳客折简不来。

烽火台

宋代 杨备

一带东流当複阙,築台相望水云间。
丽华应不如褒姒,几许狼烟得破颜。

鱼中素

唐代 元稹

重叠鱼中素,幽缄手自开。斜红馀泪迹,知著脸边来。