《长歌赠王鲁之(甲申)》原文赏析

  • cháng
    zèng
    wáng
    zhī
    jiǎ
    shēn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    chén
    hàng
  • jūn
    tóng
    zài
    cháng
    ān
    zhù
    bàn
    zài
    xiāng
    zhī
    xiāng
  • jūn
    tóng
    chū
    cháng
    ān
    chéng
    shǒu
    xiào
    píng
    shēng
  • jūn
    fāng
    luò
    tuò
    diāo
    qiú
    xiāo
    tiáo
    zhì
  • luò
    hái
    huí
    tóu
    xìng
    miǎn
    hóng
    chén
    leì
  • xíng
    guò
    yōu
    zhōu
    yòu
    zhào
    zhōu
    fēng
    chuī
    tuó
    shuǐ
    dǎo
    liú
  • shàng
    shí
    wén
    jiàn
    chéng
    qióng
    chóu
  • xiù
    zhōng
    kuàng
    yǒu
    chuán
    jiù
    gǎo
    稿
    xīn
    biān
    gāo
  • hào
    shēng
    tūn
    yàn
    líng
    xīn
    qiǎo
    é
    meí
  • zuó
    zhě
    tiān
    西
    xún
    fāng
    chuī
    lián
    shì
    fèng
    páng
  • wáng
    bāo
    bài
    xiàn
    yún
    zòu
    sān
    qiān
    zhāng
  • jūn
    wáng
    cái
    yòng
    yào
    liú
    chōng
    míng
    táng
  • jīn
    guī
    qīng
    chéng
    dào
    yàn
    shān
    chǔ
    shuǐ
    jiē
    shī
    cǎo
  • kuàng
    yǒu
    yóu
    jiě
    chàng
    chóu
    lìng
    xiǎo
    yún
    tóng
    xiào
    lián
    shuāng
    shù
    lín
    fēng
    jiǎo
  • quàn
    jūn
    xué
    xiāng
    wǎng
    zuò
    dāng
    nián
    fēng
    shàn
    shū
  • quàn
    jūn
    xué
    yáng
    shī
    shēn
    tóu
    feī
    zhēn
  • lái
    wén
    zhāng
    yǒu
    běn
    jìng
    sào
    meí
    huā
  • hán
    dān
    chéng
    tóu
    tiān
    xuě
    zhèng
    shì
    xiāng
    féng
    yòu
    bié
  • lái
    zhào
    yǒu
    jiǔ
    yǐn
    jūn
  • rén
    shēng
    nán
    weí
    zhī
    huī
    shǒu
    rán
    chéng
    wàn
  • jūn
    jiā
    jiāng
    tóu
    jiāng
    weǐ
    liǎng
    xīn
    luò
    luò
    shuǐ

原文: 与君同在长安住,半载相知不相遇。
与君同出长安城,握手一笑如平生。
君方落拓雕裘敝,我亦萧条不得志。
素衣入洛素衣还,回头幸免红尘累。
行过幽州又赵州,风吹滹沱水倒流。
马上时闻拔剑舞,歌成与我驱穷愁。
袖中况有如椽笔,旧稿新编高突兀。
浩气生吞滟滪波,灵心巧斲峨眉骨。
昨者天子西巡方,垂帘试土凤跸旁。
王褒拜献淩云赋,副以奏御三千章。
君王爱才不即用,要留大器充明堂。
即今归去青城道,燕山楚水皆诗草。
况有子由解唱酬(令弟小云,同举孝廉。),一双玉树临风皎。
劝君莫学马相如,枉作当年封禅书。
劝君莫学扬大夫,失身投阁非真儒。
自来文章有本末,此去净埽梅花庐。
邯郸城头天欲雪,正是相逢又惜别。
呼来赵姬倚瑟歌,有酒不饮如君何。
人生难得惟知己,挥手忽然成万里。
君家江头我江尾,两心落落如此水。



清代诗人陈沆的照片
陈沆

陈沆(1785~1826)是一位著名的诗人和文学家,也是清代古赋七大家之一。他被魏源称为“一代文宗”。原名学濂,字太初,号秋舫,室名简学斋,白石山馆。他出生在蕲水(今湖北浠水县)。

陈沆于嘉庆十八年(1813)中举,二十四年(1819)中进士一甲一名。他的策论文章气势雄浑,论述精辟,笔力奇健。他先后担任过翰林院修撰、广东省大主考(学政)和清礼部会试同考官等职务。最后,他官至四川道监察御史。

关于陈沆的死亡年份有两种说法。《清史列传》记载为道光六年(1826),而周锡恩撰写的《陈修撰沆传》则称他去世时年四十一,应为道光五年(1825)。他的墓地位于浠水县西调军山南麓。

猜您喜欢

卢生祠戏题二绝句 其一 (甲申)

清代 陈沆

一枕黄粱梦是真,谁能悟到去来因。
纷纷梦幻无时觉,毕竟先生是醒人。

题陈惟允画东野游子吟图 其一

清代 陈沆

谁云寸草报春晖,苦费慈亲手制衣。
愿拓此图千万本,唤将游子一时归。

送徐海门归蕲水(甲申)

清代 陈沆

我识君归意,高堂白发新。
况今逢歉岁,宁许作游人。
菽水团圞话,琴书落拓身。
自惭行役久,能不念衰亲。