《【仙吕】赏花时_长江风送客》原文赏析

  • xiān
    shǎng
    huā
    shí
    _
    cháng
    jiāng
    fēng
    sòng
  • [
    yuán
    dài
    ]
    zhì
    yuǎn
  • cháng
    jiāng
    fēng
    sòng
  • féng
    qīng
    xiān
    peì
    chéng
    chóu
    shā
    fēng
    liú
    shuāng
    xiàn
    lìng
    leì
    qīng
    liáng
    chóu
    sǔn
    xiāng
    bàn
    zháo
    duǎn
    qíng
    dēng
  • yāo
    chóu
    hèn
    yàn
    yàn
    hún
    mèng
    jīng
    liǎng
    chù
    xiāng
    yàng
    qíng
    fēng
    sòng
    piàn
    fān
    qīng
    tiān
    yǐn
    yǐn
    chuán
    yún
    xíng
  • zhuàn
    shà
    qīng
    jiāng
    tiān
    jìng
    jiě
    lǎn
    zhù
    chéng
    miè
    zhú
    xiān
    lián
    fēng
    yuè
    jǐn
    zhuàn
    huí
    tóu
    yòu
    dào
    shān
    chéng
    guò
    shā
    tīng
    yān
    shuǐ
    chéng
    chéng
    qiān
    hóng
    liáng
    yǒng
    é
    meí
    yuè
    míng
    qià
    cái
    fēng
    dìng
    měng
    tái
    tóu
    guān
    jiàn
    zhāng
    chéng
  • guǎn
    liú
    rén
  • ān
    shān
    yáo
    yuè
    àn
    xīng
    tiān
    xiǎo
    yún
    huāng
    jiāo
    qián
    diàn
    shào
    jǐn
    fēng
    báo
  • yāo
    shè
    guò
    cháo
    shào
    shā
    chuāng
    hún
    xiāo
    guó
    yáo
    chái
    mén
    jìng
    qiāo
    yǐn
    xiāng
    láo
  • zhuàn
    shà
    tīng
    lín
    jiān
    hán
    zào
    diàn
    jiāng
    cūn
    weì
    xiǎo
    fēng
    guā
    guān
    shān
    luàn
    piāo
    liào
    qián
    cūn
    lěng
    luò
    qiáo
    mèn
    liáo
    xīn
    neì
    shāo
    hūn
    cǎn
    cǎn
    dēng
    zhù
    tiǎo
    nóng
    yún
    jiàn
    xiāo
    yuè
    míng
    xié
    zhào
    sòng
    qīng
    xiāng
    meí
    zhàn
    líng
    qiáo
  • shuǐ
    yuè
    zài
    shǒu
  • jìng
    dāng
    tiān
    qiū
    zhèng
    lòu
    hán
    jiàn
    duō
    xīng
    dǒu
    càn
    yín
    quán
    chéng
    liǎo
    jìn
    xiān
    guì
    yǐng
    suō
  • yāo
    jiào
    lóu
    tóu
    èr
    guò
    màn
    jīn
    lián
    míng
    xiāng
    jìn
    huā
    huán
    huàn
    shuì
    lái
  • zhuàn
    shà
    jǐn
    xiāng
    cuī
    xián
    kuài
    dào
    chá
    chá
    bǎo
    jiàn
    zhuāng
    lián
    zhǔn
    beì
    zháo
    jiù
    zhè
    yuè
    huá
    míng
    chéng
    xìng
    shū
    guǒ
    feī
    shì
    zán
    fēng
    shēn
    zhǐ
    pén
    chí
    neì
    zhàn
    绿
    gāng
    chuò
    bàn
    zuǒ
    xiǎo
    meí
    xiāng
    xiē
    fēn
    míng
    zhǎng
    shàng
    jiàn
    cháng
    é
  • nòng
    huā
    xiāng
    mǎn
  • chí
    chí
    lián
    yǐng
    shaī
    yàn
    lái
    shí
    huā
    zhèng
    kaī
    xián
    xiù
    lěng
    zhuāng
    tái
    dōu
    xié
    xìn
    hòu
    yuán
    qiǎn
    mèn
    huái
    怀
  • yāo
    wàn
    qiān
    hóng
    jiāo
    nòng
    jiāo
    tài
    nán
    jìn
    fēng
    bǎi
    shí
    luàn
    diǎn
    chén
    jiàn
    qiū
    qiān
    guà
    fāng
    cǎo
    shàng
    céng
    jiē
  • zhuàn
    shà
    měng
    guān
    jué
    zān
    dài
    xíng
    xiāng
    绿
    tái
    xiǎo
    lòu
    weì
    xiù
    xié
    xún
    xiāng
    pín
    shēn
    yíng
    saī
    zhé
    xiàng
    huái
    怀
    chuài
    jiù
    shǒu
    neì
    yóu
    fēng
    dǒu
    zhēng
    cǎi
    rén
    zuǒ
    fēng
    liú
    tiē
    chūn
    shān
    yòu
    yǐn
    fěn
    dié
    ér
    lái

原文: 长江风送客

冯客苏卿先配成,愁杀风流双县令。扑簌簌泪如倾,凄凉愁损,相伴着短檠灯。

【幺】愁恨厌厌魂梦惊,两处相思一样情。风送片帆轻,天涯隐隐,船去似驭云行。

【赚煞】碧波清,江天静,既解缆如何住程?灭烛掀帘风越紧,转回头又到山城。过沙汀,烟水澄澄,千里洪波良夜永。蛾眉月明,恰才风定,猛抬头观见豫章城。

孤馆雨留人

鞍马区区山路遥,月暗星稀天欲晓,云气布荒郊。前途店少,仅此避风雹。

【幺】客舍骎骎过几朝,雨哨纱窗魂欲消。离故国路途遥。柴门静悄,无意饮香醪。

【赚煞】听林间,寒鸦噪,野店江村未晓。风刮得关山叶乱飘,料前村冷落渔樵。闷无聊,心内如烧,昏惨惨孤灯不住挑。浓云渐消,月明斜照,送清香梅绽灞陵桥。

掬水月在手

古镜当天秋正磨,玉露瀼瀼寒渐多,星斗灿银河。泉澄潦尽,仙桂影婆娑。

【幺】不觉楼头二鼓过,慢撒金莲鸣玉珂。离香阁近花科,丫环唤我,渴睡也去来呵。

【赚煞】紧相催,闲笃磨,快道与茶茶嬷嬷。宝鉴妆奁准备着,就这月华明乘兴梳裹,喜无那,非是咱风魔,伸玉指盆池内蘸绿波。刚绰起半撮,小梅香也歇和,分明掌上见嫦娥。

弄花香满衣

丽日迟迟帘影筛,燕子来时花正开。闲绣阁冷妆台,兜鞋信步,后园里遣闷怀。

【幺】万紫千红娇弄色,娇态难禁风力摆。时乱点尘埃,见秋千挂起,芳草上层阶。

【赚煞】猛观绝,宜簪带,行不顾香泥绿苔。晓露未晞移绣鞋,爱寻香频把身挨。喜盈腮,折得向怀揣,就手内游蜂斗争采,不离人左侧。风流可爱,贴春衫又引得个粉蝶儿来。


相关标签:赏花时

元代诗人马致远的照片
马致远

马致远(1250年-1321年),字千里,号东篱,是汉族,出生于大都(今北京)。也有一种说法认为他是河北省东光县马祠堂村人,号东篱,以效陶渊明之志。

马致远的年辈晚于关汉卿、白朴等人,他的生年应该在至元年间(始于1264年)之前。而他的卒年应该在至治改元到泰定元年(1321年至1324年)之间。

马致远与关汉卿、郑光祖、白朴并称为“元曲四大家”,是元代时期著名的大戏剧家和散曲家。

以上是对马致远的基本信息的整理补充,包括他的出生地、字号、号称以及与其他著名戏剧家的关系。

猜您喜欢

【南吕】四块玉_叹世两鬓皤

元代 马致远

叹世

两鬓皤,中年过,图甚区区苦张罗?人间庞辱都参破。种春风二顷田,远红尘千丈波动,倒大来闲快活。

子孝顺,妻贤惠,使碎心机为他谁?到头来难免无常日。争名利,夺富贵,都是痴。

带野花,携村酒,烦恼如何到心头。谁能跃马常食肉?二顷田,一具牛,饱后休。

佐国心,拿云手,命里无时莫刚求。随时过遣休生受。几叶绵,一片绸,暖后休。

带月行,披星走,孤馆寒食故乡秋。妻儿胖了咱消瘦。枕上忧,马上愁,死后休。

白玉堆,黄金垛,一日无常果如何?良辰媚景休空过。琉璃钟琥珀浓,细腰舞皓齿歌,倒大来闲快活。风内灯,石中火,从结灵胎便南柯,福田休种儿孙祸。结三生清净缘,住一区安乐窝,到大来闲快活。月满轮,花成朵,信马携仆到鸣珂,选一间岩嵌房儿坐,浅斟着金曲卮,低讴着白雪歌,倒大来闲快活。

甑有尘,门无锁,人海从教斗张罗。共诗朋闲访相酬和,尽场儿吃闷酒,即席间发淡科,倒大来闲快活。

四块玉

元代 马致远

美貌娘,名家子,自驾着个私奔车儿。
汉相如便做文章士,爱他那一操儿琴,共他那两句儿诗。
也有改嫁时。

四块玉·绿鬓衰

元代 马致远

绿鬓衰,
红颜改,
羞把尘容画麟台。
故园风景依然在;
三顷田,
五亩宅,
归去来。