《游白马寺》原文赏析

  • yóu
    bái
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    leǐ
  • qiū
    lín
    zhuàn
    céng
    luò
    xiǎng
    <
    b
    r
    >
    sēn
    sēn
    jiā
    zhú
    chù
    chù
    lín
    zhàng
    <
    b
    r
    >
    jīng
    yǐn
    shēn
    mén
    tái
    diàn
    殿
    chǎng
    <
    b
    r
    >
    leì
    leì
    shuāng
    guǒ
    xuán
    luò
    luò
    hán
    zhuàng
    <
    b
    r
    >
    fáng
    shēn
    dēng
    huǒ
    nuǎn
    zòng
    yǐn
    hān
    chàng
    <
    b
    r
    >
    shān
    hán
    shēn
    lǐng
    bái
    yuè
    weī
    shàng
    <
    b
    r
    >
    tiān
    míng
    nán
    yōu
    ér
    <
    b
    r
    >
    lín
    fēn
    jìng
    duàn
    qiǎn
    jiàn
    kuò
    zhàng
    <
    b
    r
    >
    bēng
    bēn
    beì
    jiàn
    shí
    xiǎo
    feī
    zhuàng
    <
    b
    r
    >
    wán
    wán
    liè
    lǐn
    luò
    luò
    pái
    wèng
    àng
    <
    b
    r
    >
    míng
    quán
    zǒu
    shí
    xià
    lián
    luò
    nòng
    qīng
    zhǎng
    <
    b
    r
    >
    xuān
    tuí
    jìng
    feī
    shù
    pài
    xiè
    huò
    píng
    yàng
    <
    b
    r
    >
    qún
    xíng
    mìng
    péng
    chóu
    kùn
    zhí
    zhàng
    <
    b
    r
    >
    yán
    沿
    sōng
    jiàn
    shǔ
    shí
    xiè
    yòu
    cháo
    xiǎng
    <
    b
    r
    >
    shēn
    xíng
    ěr
    jìng
    xiǎn
    shuí
    ràng
    <
    b
    r
    >
    hán
    lián
    lǎo
    yīn
    nuǎn
    zhí
    dān
    kuàng
    <
    b
    r
    >
    qiū
    huī
    duò
    píng
    niǎo
    qīng
    zhàng
    <
    b
    r
    >
    cháng
    yáng
    weì
    zhī
    fǎn
    xiān
    chuàng
    <
    b
    r
    >
    gāo
    liáng
    weī
    jué
    meǐ
    è
    suí
    suǒ
    shàng
    <
    b
    r
    >
    dāng
    liǎng
    yàn
    mǎn
    jué
    wàng
    <
    b
    r
    >
    nǎi
    zhī
    shān
    lín
    weí
    yǐn
    zhě
    wàng
    <
    b
    r
    >
    kuàng
    shì
    shì
    gǎo
    dāng
    <
    b
    r
    >
    huáng
    huáng
    shī
    rén
    shèng
    xián
    liáng
    <
    b
    r
    >
    shū
    wán
    ān
    qiáng

原文: 秋林转层崖,步踏落叶响。
森森夹路竹,矗矗羽林仗。
精庐隐深坞,门启台殿敞。
累累霜果悬,落落寒木壮。
房深灯火暖,纵饮颇酣畅。
山寒夜已深,岭白月微上。
天明寺南去,幽路隘而昉。
林分径忽断,浅涧阔逾丈。
崩奔被涧石,大小非一状。
丸丸列囷廪,落落排瓮盎。
鸣泉走石罅,联络弄清涨。
喧颓竞飞漱,派泻或平漾。
群行命朋俦,困息植吾杖。
沿松见奇鼠,石蟹侑朝饷。
深行耳目静,挤险谁复让。
寒联老木阴,暖值丹崖旷。
秋晖堕平野,暮鸟啼青嶂。
徜徉未知返,欲去意先怆。
膏粱与薇蕨,美恶随所尚。
当其两自得,厌满绝余望。
乃知山林乐,岂为隐者妄。
况吾不事事,枯槁理则当。
遑遑施仁义,此固圣贤量。
我自沮溺徒,疏顽安可强。



宋代诗人张耒的照片
张耒

张耒(1054—1114年),字文潜,号柯山,亳州谯县(今安徽亳州市)人。他是北宋时期的大臣和文学家,被人称为宛丘先生或张右史。他的代表作品包括《少年游》和《风流子》等。《少年游》描写了闺情离思,将娇羞少女的情态生动地展现在纸上,令人羡慕和爱慕不已,其中的温情美妙几乎“浓得化不开”。他还著有《柯山集》和《宛邱集》,并有一部词集《柯山诗余》。他被列为元佑党人,多次遭到贬谪,晚年居住在陈州。

猜您喜欢

雪中狂言五首 其四

宋代 张耒

请说吾乡人种麦,漫山亘野顷千百。北风寒严大泽乾,一腊何啻见三白。春泥冰消土脉动,垄亩渐纵牛羊迹。街头作饼大如槃,一岁衣食事已毕。

游佛堂

元代 金涓

石田级级黍离离,野外招提野趣宜。山色万重青有待,槿花一树白无私。得时豪杰誇身健,老去飘零仗佛慈。课罢出郊时极目,不堪人事苦吟诗。

春江十咏 其三 晚渡撑烟

元代 黄元实

漠漠江烟晓未开,行人唤渡过江来。一篙不见水清浅,撑散眠鸥石畔苔。