《登州蓬莱阁》原文赏析

  • dēng
    zhōu
    péng
    lái
  • [
    qīng
    dài
    ]
  • shān
    lián
    hàn
    hòu
    shén
    chù
    zài
    tián
    héng
    jiù
    zhài
    dōng
  • dǎo
    luàn
    yún
    shuāng
    chéng
    hún
    zhù
    shuǐ
    shēng
    zhōng
  • yáo
    tān
    zhǎng
    shēng
    kōng
    绿
    miào
    cán
    yáng
    duàn
    hóng
  • biàn
    便
    zhōu
    cóng
    tiáo
    xián
    shàng
    xiǎng
    tiān
    fēng

原文: 山连汉武候神处,阁在田横旧砦东。
五岛乱浮云气里,双城浑住水声中。
遥滩夕涨生空绿,古庙残阳曳断虹。
便欲刺舟从此去,七条弦上响天风。


相关标签:蓬莱阁

猜您喜欢

蓬莱阁

金末元初 冉琇

倚阑吟不就,看剑老相催。
鸟逐孤云没,帆从别国回。
鲁连惟有死,王粲不胜哀。
回问依依柳,秋声何处来。

蓬莱阁晚望(乙未)

清代 朱彝尊

源水桃花树树,春风燕子家家。
目断江南归思,愁人不在天涯。

蓬莱阁春望

清代 谢照

蓬莱高阁蓬莱山,蓬莱客欲凌烟寰。
春风有力为送上,直到缥缈虚无间。
三月韶光舒锦绣,凭高一望开心颜。
争流萦绕万云壑,竞秀罗列千烟鬟。
重青浓碧不烟鬟。
重青浓碧不可画,照以丽日红紫殷。
重瀛指点路不远,云气一道光斓斑。
我欲因之度弱水,直叩故山白玉关。
列仙旧侣重相见,手采琪花瑶草还。
种向阁前并阁后,好与万家春树相回环。