《颂古一百则》原文赏析

  • sòng
    bǎi
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shì
    zhèng
    jiào
  • niàn
    jiàn
    chén
    chū
    jīng
  • xiàn
    chéng
    jiā
    shuí
    mén
    tíng
  • yuè
    zhú
    zhōu
    xíng
    jiāng
    liàn
    jìng
    chūn
    suí
    cǎo
    shàng
    shāo
    hén
    qīng
  • tīng
    dīng
    níng
  • sān
    jìng
    jiù
    huāng
    guī
    biàn
    便
    jiù
    shí
    sōng
    shàng
    fāng
    xīn

原文: 离念见佛,破尘出经。
现成家法,谁立门庭。
月逐舟行江练净,春随草上烧痕青。
拨不拨,听丁宁,
三径就荒归便得,旧时松菊尚芳馨。



猜您喜欢

偈颂七十八首

宋代 释正觉

明明百草头,明明祖师意。
於佗未尝一,於我未赏异。

颂古一百则

宋代 释正觉

一道神光,初不覆藏。
超见缘也是而无是,出情量也当而无当。
岩花之粉兮蜂房成蜜,野草之滋兮麝脐作香。
随类三尺一丈六,明明触处露堂堂。

偈十首

宋代 释正觉

男子身中入正定,女子身中从定起。
一尘入正受,诸尘三昧起。
展翅奔腾六合云,抟风鼓荡四溟水。