《汉宫春·四舞阶蓂》原文赏析

  • hàn
    gōng
    chūn
    ·
    jiē
  • [
    sòng
    dài
    ]
    míng
  • jiē
    huā
    cháo
    jié
    hòu
    èr
    yuè
    yáng
    chūn
  • guān
    yīn
    jiàng
    dàn
    dāng
    nián
    duì
    liáng
    chén
  • shuí
    zhī
    hǎo
    duō
    tóng
    chóng
    xiàn
    qián
    shēn
  • zhuàng
    mén
    meí
    quán
    jiāng
    xié
    lǎo
    qīng
    qīng
  • tiān
    rén
    yuàn
    jiān
    bǎi
    zhōu
    jié
    ān
    zūn
    róng
  • jūn
    liǎng
    chú
    cǎi
    lái
    tíng
  • qín
    jiào
    yàn
    sān
    qiān
    qīn
  • shòu
    寿
    bàn
    cháng
    xiào
    ào
    líng
    chūn

原文: 四舞阶蓂,花朝节後,二月阳春。
观音降诞,当年对此良辰。
谁知好日,固多同、重现前身。
已壮门楣全四德,富将偕老卿卿。
天意不如人愿,坚柏舟节义,安富尊荣。
徐君两雏,戏彩歌舞莱庭。
勤教子、不厌三迁,何异轲亲。
福寿麻姑伴侣,长笑傲武陵春。


相关标签:汉宫春

猜您喜欢

汉宫春 其一 戊辰元日见畹华所

清代 姚华

岱堂深处。
一活经年生忆汝。
又到梅时。
喜见山茶扇底枝。
秀才风味。
浅墨轻红都雅致。
数点宫黄。
脱手如闻露蜜香。

汉宫春

宋代 赵时奚

霜皎千林,正石桥人静,春满横塘。寒花自开自落,晓色昏黄。明沙暗草,对东风,深锁闲堂。金漏短,江南路远,梦回云冷潇湘。
重到旧时花下,按玉笙歌彻,月正西廊。亭亭爱伊素影,粉薄新妆。经所瘦损,漫谁知、心事凄凉。休更听,城头画角,一声声断人肠。

汉宫春 其一 戊辰元日见畹华所

清代 姚华

岱堂深处。
一活经年生忆汝。
又到梅时。
喜见山茶扇底枝。