《十二时/忆少年》原文赏析

  • shí
    èr
    shí
    /
    shào
    nián
  • [
    sòng
    dài
    ]
    míng
  • xiǎng
    jiā
    huì
    wàn
    huān
    kāng
  • shèng
    huà
    mài
    táo
    táng
  • yuán
    mìng
    tiān
    jiàn
    zhāo
    zhāng
  • huī
    háo
    fèng
    lín
    fáng
  • chén
    xiàn
    suì
    weí
    liáng
  • yào
    耀
    zhāng
  • cuì
    niǎn
    zhù
    xiān
    xiāng
  • ruì
    zhuāng
  • xiān
    cǎi
    gòng
    yíng
    huáng
  • jiàn
    fēn
    fāng
  • biāo
    jiàng
    líng
    chǎng
  • huí
    yún
    hǎn
    zūn
    xiān
    jīn
    shí
    yùn
    qiāng
    yáng
  • cháo
    qīng
    miào
    gōng
    diàn
    yáo
    shāng
  • bào
    běn
    guó
    zhī
    yáng
  • zhí
    biān
    dòu
    liè
    shì
    diāo
  • duì
    qióng
    cāng
  • hóng
    ēn
    peì
    xià
    qìng
    jiā
    jiā
    bāng
  • chuī
    shèng
    shòu
    寿
    bǎo
    xiá
    chāng
  • xiáng
  • jiǔ
    tiān
    cháng

原文: 享嘉会,万宇欢康。
圣化迈陶唐。
元符锡命,天鉴昭彰。
徽号奉琳房。
陈缛礼、献岁惟良。
耀旗章。
翠辇驻仙乡。
睿意极齐庄。
仙衣渥采,玉册共荧煌。
荐芬芳。
飚驭降灵场。
回云罕,尊祖趋仙宇,金石韵锵洋。
聿朝清庙,躬奠瑶觞。
报本国之阳。
执笾豆、列侍貂珰。
对穹苍。
洪恩霈夷夏,大庆浃家邦。
垂衣紫极,圣寿保遐昌。
集祺祥。
地久与天长。


相关标签:十二时

猜您喜欢

十二时/忆少年

宋代 佚名

乾坤泰,帝祚遐昌。
宇县乐平康。
真游降格,宝诲昭彰。
宸跸造仙乡。
崇妙道、精意齐庄。
款灵场。
洁豆荐芬芳。
备乐奏铿锵。
犹龙垂裕,千古播休光。
极褒阳。
明号洽徽章。
朝修展,春豫谐民望。
睹文物煌煌。
言旋羽卫,肃设坛场。
报本达萧芗。
申严祀、礼备烝尝。
答穹苍。
纯禧沾品汇,庆赉浃穷荒。
封人献寿,德化掩陶唐。
保绵长。
锡祐永无疆。

十二时

宋代 彭耜

素馨花、在枝无几。秋入阑干十二。那茉莉、如今已矣。只有兰英菊蕊。霜蟹年时,香橙天气。总是悲秋意。问宋玉、当日如何,对此凄凉风月,怎生存济。
还未知、幽人心事。望得眼穿心碎。青鸟不来,彩鸾何处,云锁三山翠。是碧霄有路,要归归又无计。
奈何他、不长天远,身又何曾生翼。手拟芙蓉,耳听鸿雁,怕有丹书至。纵人间富贵,一岁复一岁。此心终日绕香盘,在篆畦儿里。

十二时行孝文

唐代 白居易

日出卯,立身之本须行孝。
甘饸{右为危}盘中莫使空,时时奉上知饥饱。