《辛丑秋大人自长安莅汉中余奉母由汉沔赴南郑自兴安府西上二百里至黄金峡一名惶惊峡即秦用金牛通蜀处峡长八十里波涛险恶绝壁千仞石皆倒出崖隙纤路不盈尺舟楫必期一日尽此险峡中不得泊也日落风生往往沉舟摧楫遂复退至兴》原文赏析

  • xīn
    chǒu
    qiū
    rén
    cháng
    ān
    hàn
    zhōng
    fèng
    yóu
    hàn
    miǎn
    nán
    zhèng
    xìng
    ān
    西
    shàng
    èr
    bǎi
    zhì
    huáng
    jīn
    xiá
    míng
    huáng
    jīng
    xiá
    qín
    yòng
    jīn
    niú
    tōng
    shǔ
    chù
    xiá
    cháng
    shí
    tāo
    xiǎn
    è
    jué
    qiān
    rèn
    shí
    jiē
    dǎo
    chū
    xiān
    yíng
    chǐ
    zhōu
    jìn
    xiǎn
    xiá
    zhōng
    luò
    fēng
    shēng
    wǎng
    wǎng
    chén
    zhōu
    cuī
    suì
    tuì
    退
    zhì
    xìng
  • [
    qīng
    jìn
    xiàn
    dài
    chū
    ]
    yáng
    yín
  • zhōu
    tiān
    jiān
    dàng
    suì
    jiāng
  • shuǐ
    chéng
    bào
    xiá
    zhōu
    xiāng
    é
  • shuǐ
    dōng
    zhōu
    西
    xíng
    suǒ
    shì
    jiē
    rén
  • shàng
    yóu
    qiān
    shān
    wàn
    liú
    mài
  • shí
    xiāng
    jiā
    shù
    shuǐ
    gāo
    bǎi
    chǐ
  • jué
    zhēng
    wài
    qǐng
    yǎng
    shì
    tiān
    jiē
    shí
  • zhuàn
    wáng
    cháng
    jiǔ
    jiǒ
    bēng
    chǐ
    齿
    wàn
  • jīng
    tuān
    ruò
    jiàn
    lái
    dào
  • jiàn
    chuán
    xíng
    chí
    dàn
    kàn
    shuǐ
    liú
  • jìng
    záo
    qīng
    tiān
    pán
    bǎi
    jié
  • qún
    qiān
    ruò
    lǎn
    dǒu
    hàn
    guò
    cùn
  • tái
    tài
    yīn
    hán
    xuě
    shì
    shàng
  • niǎo
    feī
    shí
    zhuì
    yuán
    réng
    bǎi
    zhé
  • shàng
    yún
    guāng
    xià
    xiá
    jiāo
    lóng
    zhái
  • kǒu
    weī
    shēng
    mìng
    qīng
    shùn
  • dòng
    niàn
    dāng
    liú
    tuì
    退
    huò
  • wàn
    quán
    chū
    jiǎo
    huáng
  • jūn
    chóng
    lín
    yuān
    bǎo
    shēn
    feī
    nuò
    qiè
  • kuài
    huí
    zhōu
    xīng
    yuè
    dàn
    qiū

原文: 孤舟天地间,荡碎江漠碧。
水程报入峡,舟子相蹙额。
水东舟西行,所恃皆人力。
上游千山雨,万流趋一脉。
大石相夹束,逼水高百尺。
绝壁争外顷,仰视天皆石。
转王肠九迥,崩崖齿万齧。
惊湍若箭来,到此忽一逆。
不见船行迟,但看水流疾。
细径凿青天,一发蟠百结。
群夫牵弱缆,斗汗过寸隙。
苔入太阴寒,雪是上古积。
鸟飞时一坠,蚁缘仍百折。
上无云日光,下狎蛟龙宅。
八口岂微细,生命轻瞬息。
动念当急流,欲退或不得。
万全出侥倖,惶恐亦何益。
君子重临渊,保身非懦怯。
快意疾回舟,星月淡秋夕。


相关标签:黄金

猜您喜欢

黄金篇

清代 汪灏

神龙乘云雨,利泽始及人。
壮士有黄金,颜色乃得伸。
郭穴安足慕,结念在所亲。
冰雪闭双扉,饥寒扣凌晨。
入座下声气,辞出难重陈。
不待言覼缕,已知情苦辛。
安得探床头,持赠无逡巡。
一笑送客去,独坐怡心神。

黄金洲

清代 张埙

秋草没野渡,日淡黄金洲。
水鸟具静态,脚踏烟波浮。
不知何所惊,又飞十步留。
人语寻岩际,风力回沙头。
豁然帆势尽,一落空山楼。

黄金埠旅泊感赋

清代 冯祖昌

烽火惊心岁几回,江花溅泪向人开。
韶光薄幸春如寄,芳草无言客又来。
岂有间情吟芍药,更无清梦到瑶台。
浮家泛宅知何处,烟水茫茫极可哀。