《晚登阳春台》原文赏析

  • wǎn
    dēng
    yáng
    chūn
    tái
  • [
    míng
    dài
    ]
    zhì
    chún
  • wǎn
    dēng
    yáng
    chūn
    tái
    chěng
    wàng
    qiān
  • cháng
    fēng
    liù
    yuè
    hán
    luò
    zhòng
    shān
  • shàng
    yǒu
    bái
    cāng
    gǒu
    zhī
    yún
    xià
    yǒu
    táo
    peī
    zhī
    hàn
    shuǐ
  • shuǐ
    liú
    weí
    shǐ
    yún
    weí
    xuàn
  • chǔ
    sān
    qiān
    nián
    qín
    qiāng
    guǎn
    míng
    qiū
    chán
  • yǒu
    xiǎo
    meí
    chàng
    cāo
    yuè
    yīn
  • diào
    duǎn
    kān
    yǐng
    rén
    xīn
  • ān
    zhāo
    zhé
    xiān
    huī
    shǒu
    líng
    yān
  • jiāng
    shuǐ
    biàn
    chūn
    jiǔ
    zuì
    yǐn
    míng
    yuè
    lái
    qīng
    tiān
  • huái
    怀
    鹿
    mén
    yǐn
    gēng
    yún
    mèng
    tián
  • biàn
    便
    cóng
    zuò
    nóng
    dēng
    tái
    weí
    zòu
    bīn
    fēng
    piān

原文: 晚登阳春台,骋望极千里。
长风六月寒,落日众山紫。
上有白衣苍狗之浮云,下有蒲桃泼醅之汉水。
水流为我驶,云浮为我旋。
楚曲一去三千年,秦丝羌管鸣秋蝉。
我有小梅唱,峕峕操越音。
调短不及古,岂堪郢人心。
安得招谪仙,挥手凌紫烟。
大呼江水变春酒,醉引明月来青天。
颇怀鹿门隐,欲耕云梦田。
便从此地作农夫,登台为奏豳风篇。


相关标签:阳春

猜您喜欢

黔阳春日杂咏六首 其三

明代 薛瑄

两年三度客黔滨,前是秋冬后是春。
新绿满庭清昼永,好风时复送香尘。

黔阳春日杂咏六首 其二

明代 薛瑄

风起杨花满院飞,翠屏门外送清辉。
蛮中好景非吾土,春燕来时客未归。

黔阳春日杂咏六首 其一

明代 薛瑄

满庭落叶似深秋,好鸟鸣时地转幽。
坐对青山才咫尺,会登绝顶望中州。