《题痴仙无闷草堂遗集谒明延平郡王祠》原文赏析

  • chī
    xiān
    mèn
    cǎo
    táng
    míng
    yán
    píng
    jùn
    wáng
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    ]
    shān
  • jiā
    tóng
    zhī
    chéng
    nán
    wáng
    zhī
    jiā
    xiāng
    shí
  • bēn
    jiāng
    huí
    wān
    yán
    dào
    hǎi
    shān
    lóng
  • weí
    zhōu
    suì
    shuāng
    mǎn
    tiān
    hán
    cháo
    shí
    chǐ
    齿
  • shǒu
    xié
    cūn
    jiǔ
    leì
    wáng
    ěr
    mén
    páng
    jié
    zhì
  • liáng
    lǎo
    huà
    qiáng
    dōng
    dào
    shì
    tiě
    suǒ
    shuāng
    feī
    èr
    bǎi
  • jīn
    hǎi
    lái
    hóng
    yáng
    zài
    huàn
    tiān
  • cháng
    bái
    shān
    tóu
    fēng
    chī
    shēng
    shì
    huǐ
  • rěn
    jiāng
    shān
    rén
    wáng
    guó
    chuàng
    zhēn
  • dāng
    nián
    zhì
    zhū
    rén
    xīn
    zhú
    cǎo
  • xiāo
    fēn
    fēn
    bào
    sài
    máng
    zhēng
    hán
    quán
    jiàn
    lán
    zhǐ
  • chóng
    wáng
    zhī
    bào
    wáng
    gōng
    weī
    yán
    qiè
    yún
    níng
  • zhèn
    wáng
    cāng
    máng
    píng
    leǐ
  • ráo
    shé
    guàn
    yáng
    huī
    nián
    miè
    nián
    shuāng
    jiǎ
  • zhēn
    shén
    chù
    yáng
    shān
    zhī
    tiān
    xiāng
    ěr
  • yòu
    feī
    lóng
    ǒu
    líng
    dàng
    jué
    bǎi
    zhàn
    zhōng
    nán
    shì
  • nǎi
    tàn
    tiān
    xīn
    rén
    shì
    zhī
    jīn
    líng
    zhī
    gān
    hóng
    zhàn
    bài
    lóu
    chuán
  • huà
    láo
    jiāng
    jiè
    fèn
    feī
    tóu
    shū
    tòng
    hái
    cāng
    shuǐ
  • chéng
    bài
    yīng
    xióng
    xiū
    gēng
    lún
    xiào
    xiū
  • huí
    fén
    qīng
    miào
    shí
    dǒu
    xiě
    bàng
    chōng
    guàn
    zhǐ
  • táo
    huā
    shān
    shàng
    shì
    shī
    téng
    pái
    duō
    cái
  • é
    é
    jīn
    shà
    liǎng
    mén
    gāo
    nài
    鹿
    zhēng
    jiǎo
  • èr
    yún
    xùn
    zhì
    shān
    fén
    nán
    lái
    kāng
    kǎi
    shì
  • yún
    gēn
    hàn
    yǐng
    shí
    qiě
    shěn
    xīng
    shān
    shān
    chǐ
  • shè
    huī
    lán
    zhī
    rén
    yáng
    shǐ
  • shēng
    shí
    nián
    tǎng
    huò
    zhě
    chóng
    lái
    bào
    shǐ
  • weí
    chuī
    tiān
    zhé
    péng
    hái
    shǐ
    使
    fēng
    lěng
    yáo
    zhōng
    nán
  • lái
    yīng
    xióng
    mìng
    dǐng
    wáng
    kuàng
    wáng
    zhī
    nián
    sān
    shí
    yǒu
    jiǔ
    ěr
  • chí
    dōng
    chǐ
    tián
    héng
    dǎo
    shàng
    bǎi
    tóu
    kōng
    zhì
  • huái
    wǎng
    shì
    bǎi
    gǎn
    fēn
    qīng
    zài
    jiàn
    zhī
    nán
  • hàn
    weì
    yìng
    lǎo
    wàng
    zhōng
    yuán
    shuí
    niàn
    xuān
    yuán
  • zhōu
    sēn
    yán
    shǐ
    piān
    feī
    xìn
    shǐ
  • tíng
    lín
    hǎi
    shàng
    kōng
    biǎo
    chóu
    shā
    mén
    pín
  • weí
    yǒu
    zhaī
    qiū
    xìng
    shī
    fēng
    rén
    miào
    chūn
    qiū
    zhǐ
  • gōng
    gǒu
    níng
    zhī
    feī
    zhòng
    chú
    lún
    dìng
    zhū
    xīn
    zhuī
    huò
    shǐ
  • jìng
    nán
    shù
    weì
    móu
    mài
    wán
    zhī
    zhōng
    shū
    piàn
    zhǐ
  • gēng
    jiāng
    hǎi
    wài
    bàn
    duàn
    sòng
    zhī
    zhí
    fàn
    guó
    chéng
    chóu
    tóng
    kuí
  • cháo
    tíng
    caī
    jìng
    hǎi
    fāng
    zhèng
    shēn
    ān
    néng
    jiā
    tuī
    xīn
    zhàng
    shǐ
    使
  • tiān
    mìng
    suī
    yún
    yǒu
    suǒ
    guī
    xiāng
    gōng
    shì
    nǎi
  • juē
    sòng
    rén
    miè
    sòng
    hóng
    fàn
    zhāng
    yuán
    shū
    guāng
    yáng
    yǒng
    zhì
    biān
    jiào

原文: 我家刺桐之城南,距王之家相隔七十里。
五马奔江一马回,蜿蜒到海山隆起。
维舟岁暮霜满天,寒潮龁石利如齿。
手携村酒酹王祠,耳门旁启破碣峙。
凄凉父老话墙东,道是铁锁双扉二百祀。
今我鼓轮渡海来,红羊再换天地圮。
长白山头风雨哀,鸱鸮无声予室毁。
忍把江山付与人,似此亡国创局真。
僪佹不如当年弃掷一珠厓,人心弗逐草鸡死。
箫鼓纷纷报赛忙,争掬寒泉荐兰芷。
崇王之德报王功,危檐切日云凝紫。
振衣我复谒王祠,独立苍茫凭故垒。
饶舌贯一扬枯灰,起年灭年双甲子。
讵真神怒触羊山,胡虏之福天相尔。
又非龙碽偶不灵,荡决百战终难恃。
乃叹天心人事不可知,金陵之役甘洪战败楼船燬。
画牢江戒弗奋飞,投书痛哭还苍水。
成败英雄休更论,大笑区区羞得雉。
回忆焚罢青衣哭庙时,斗血磅礡冲冠发怒指。
桃花山上起誓师,子弟藤牌多才技。
峨峨金厦两门高,奈何踣鹿争角犄。
二云已殉稚山焚,南来慷慨无奇士。
云根汉影石且沈,腥膻莫涤河山耻。
崎岖辟地毗舍耶,挥戈一怒驱彼荷兰之人如羊豕。
生聚十年倘可期,或者捲土重来报一矢。
胡为垂天翼折鹏不还,徒使风冷扶摇终南徙。
古来英雄无命鼎以亡,况王之年三十有九耳。
持此东都尺地比田横,岛上五百头颅空掷矣。
低徊往事百感纷,河清再见知难俟。
汉腊未应遗老忘,中原谁念轩辕纪。
梨洲特笔自森严,始末一篇非信史。
亭林海上空表哀,愁杀夷门频拊髀。
惟有牧斋和杜秋兴诗,风人妙得春秋旨。
功狗宁知非种锄,论定诛心追祸始。
靖南竖子未足谋,卖汝腊丸之中书片纸。
更将海外半壁断送之,直与贩国承畴同一揆。
不则朝廷猜忌靖海方正深,安能加以推心仗驱使。
天命虽云有所归,相公事业毋乃鄙。
吁嗟乎,宋人灭宋弘范张,我欲援例大书光地李(杨永智编校)。


相关标签:无闷

猜您喜欢

无闷·题五峰草堂图卷,苍虬为愔

清末近现代初 章钰

丛桂留人,今日付谁,聊趁愁边写与。
有五老嵯峨,自来庭户。
多少神仙境界,恁赋出、孤蓬惊沙句。
曰归赋罢,呼猿放鹤,料天难许。
羁绪。
托豪素。
想觅壑寻邱,幼舆前度。
羡结社西泠,旅鸥分住。
传有知言作者,入画苑、名防争墩误(宋胡宏字仁仲,时称五峰先生。)。
转笑我、头白天涯,还梦石湖渔趣。

无闷 咏钱

清代 吴翌凤

阿堵堪怜,蚨化蝶飞,何处铜山又起。
笑羞涩空囊,尽留生计。
试唤沈郎起舞,早暗掷榆阴纷纷坠。
清明过了,闲分白打,那家犹意。
芳市。
数来姹女,漫幕分明,选时曾记。
便本草尝来,也多情味。
一自摇空扑满,最怕见、开元销魂字。
莫更逞、夷甫清谈,十万买山谁寄(唐张说有《钱本草》。)。

无闷 黎峨阻兵漫题旅壁

清代 查慎行

旌旆连郊,鼓角连营,井底孤城如陷。
笑万里归装,一囊一剑。
欲踏芒鞋径去,奈雾雨冥濛云浓澹。
路难如此,客愁正剧,猿吟又惨。
谁念。
梗犹泛。
对乱石荒屯,乱山孤店。
为旅食年深,易成秋感。
坏壁题诗好在,记醉眼昏花灯明暗。
喜夜来、布被凉生,已梦清湘袅缆。