《掬水月在手画屏》原文赏析

  • shuǐ
    yuè
    zài
    shǒu
    huà
    píng
  • [
    míng
    dài
    ]
    xiè
    chéng
  • yuàn
    liáng
    cǎi
    liú
    jīn
    chán
    hǎi
    kōng
    qiū
    huá
    kaī
    lián
  • hán
    qíng
    gòng
    cháng
    é
    huà
    yán
    gōu
    shàng
    zhēn
    zhū
    lián
  • é
    zhù
    lǎo
    guǎng
    广
    hán
    diàn
    殿
    jīn
    shù
    yín
    huā
    zhē
    miàn
  • chī
    qíng
    zhāo
    lái
    qiān
    wàn
    shuí
    néng
    jiàn
  • tóng
    pén
    tài
    qīng
    jīn
    chán
    duò
    shuǐ
    qiū
    fēn
    míng
  • liǎng
    shàng
    xià
    xiāng
    dàng
    tuán
    tuán
    xiān
    xiān
    qíng
  • yīn
    jīng
    hán
    taī
    weì
    fēn
    pōu
    bái
    dān
    jiāng
    dùn
    zǒu
  • shuǐ
    huá
    yǐng
    guī
    zhōng
    què
    rén
    jiān
    yàn
    shū
    shǒu
  • yàn
    shū
    nòng
    yuè
    hái
    shāng
    qíng
    zhǐ
    yuán
    quē
    pín
    sòng
    yíng
  • yōu
    guī
    qiū
    lěng
    guāng
    jìng
    qiān
    yǒu
    rén
    guān
    sài
    xíng

原文: 院凉夜彩流金蟾,海空秋华开素奁。
含情欲共嫦娥语,画檐钩上真珠帘。
姮娥住老广寒殿,金树银花四遮面。
痴情苦思招不来,千古万古谁能见。
铜盆一掬太液清,金蟾堕水秋分明。
两轮上下互相荡,团团似爱纤纤擎。
阴精含胎未分剖,白兔弃丹将遁走。
水华璧影一规中,却入人间艳姝手。
艳姝弄月还伤情,屈指圆缺频送迎。
幽闺秋冷夜光静,千里有人关塞行。



猜您喜欢

闻鸿有感时舍弟佥举卒于燕

明代 谢承举

寒林一夜起霜风,雁不成行散晓空。
洲渚有花摇岁月,雪泥无迹辩西东。
天衢杳杳真非远,云路冥冥竟莫通。
独把遗文伤阿弟,鹡鸰原上此情同。

锦帕

明代 谢承举

丝丝出机杼,纵横炫綵纹。
美人劳玉纤,绿窗琐春云。
卷之不盈束,放之霭兰芬。
织成寄远道,密意同赠君。
君但念珍袭,机声闻莫闻。

题相思鸟

明代 谢承举

俱飞并逐绮园春,互语相思字字真。
啼到苦心声莫放,绿窗惊起病春人。