《归来轩》原文赏析

  • guī
    lái
    xuān
  • [
    yuán
    dài
    ]
  • máng
    chù
    shān
    kàn
    dāng
    guī
    lái
    jié
    cháng
    xiāng
    xiàng
  • jiù
    zhōng
    biān
    zuò
    guī
    lái
    xuān
    tián
    yuán
    zhèng
    qiàn
    táo
    yuán
    liàng
  • zhú
    máo
    shè
    cūn
    shǔ
    jiā
    zhàng
    xié
    shí
    fǎng
    访
  • hóng
    chén
    jìn
    sòng
    jiān
    qīng
    fēng
    shì
    huáng
    shàng
  • mèng
    huí
    zhěn
    diàn
    shū
    yǒu
    shēng
    lái
    zhuàn
    weī
    yān
    zhàng
  • 绿
    yīn
    yǒu
    yuē
    bái
    yún
    chū
    yáo
    xiāng
    wàng
  • miǎo
    zhī
    jīn
    shǐ
    yǒu
    guī
    shǐ
    xìn
    cóng
    qián
    xīn
    shì
    fàng
  • gēng
    róng
    lǎo
    èr
    shí
    nián
    cóng
    jiào
    bái
    sān
    qiān
    zhàng

原文: 忙处爱山看不当,归来结屋长相向。
就中编作归来轩,田园正欠陶元亮。
竹篱茅舍村数家,藜杖芒鞋时一访。
红尘不比晋宋间,清风自是羲皇上。
梦回枕簟书有声,客来午篆微烟障。
绿阴入户如有约,白云出谷遥相望。
邈知今日始有归,始信从前心是放。
更容老子二十年,从教白发三千丈。



猜您喜欢

眼病中遣闷二十首(1959年春) 其

近现代 李祁

九旬未读一行书,翻羡书中有蠹鱼。
饱食嫏嬛三万卷,反刍之快定何如。

如梦令

宋代 李祁

春水湖塘深处。
竹暗沙洲无路。
闲伴落花来,却信东风归去。
且住。
且住。
细看两山烟雨。

郎官湖春日四首

宋代 李祁

两山收雨暗平沙,遮断溪梅隔水花。
留得烟林作图画,依稀松磴有人家。