《新雁过妆楼 次吴梦窗韵》原文赏析

  • xīn
    yàn
    guò
    zhuāng
    lóu
    mèng
    chuāng
    yùn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    fān
  • jìng
    shuǐ
    róng
  • huán
    pīng
    tíng
    kǎn
    chí
    dōng
  • qīng
    rǎn
    hái
    rèn
    fāng
    zōng
  • zuì
    jiá
    sān
    fēn
    tiān
    cǎi
    yàn
    dàn
    zhuāng
    bàn
    tòu
    chūn
    nóng
  • xiāng
    féng
  • hàn
    líng
    luò
    mèng
    jīng
    hóng
    鸿
  • cōng
    cōng
    yán
    àn
    bié
    rèn
    lòu
    huá
    leì
    luò
    fěn
    tuì
    chén
    kōng
  • duàn
    cháng
    shēn
    yuàn
    qīng
    lòu
    yuàn
    qióng
  • huí
    duì
    huā
    duì
    yuè
    rèn
    zhēn
    zhēn
    xiāng
    jiāo
    yìn
    hóng
  • tiān
    yuǎn
    zhèng
    shì
    mián
    mián
    hèn
    cháng
    xīn
    zhōng

原文: 镜水芙蓉。
低鬟亸、娉婷槛曲池东。
涴泥轻染,还认历历芳踪。
醉颊三分添采艳,淡妆半倚透春浓。
似相逢。
汉灵鼓瑟,洛梦惊鸿。
匆匆无言暗别,任露华泪落,粉褪尘空。
断肠深院,清漏怨泣啼蛩。
回思对花对月,认真色、真香娇印红。
天涯远,正是绵绵,恨长忆心中。


相关标签:新雁过妆楼

猜您喜欢

新雁过妆楼 再咏糊窗

清代 陈维崧

几扇疏棂,玲珑处、檀笺粉茧糊成。
夜来微雪,掩映更觉晶莹。
做就贮愁函梦地,生疏踏月拗花情。
凭遮藏,偏被严飙,送到残更。
生平齑盐井臼,记欣然同听,败纸齐鸣。
今番燠馆,无奈一倍凄清。
无聊拈毫弄墨,倩小字、斜行春蚓萦。
閒题咏,把雪窗涴遍,何用通明。

新雁过妆楼

清代 樊增祥

一角青旗。
销魂地、残阳澹著枫枝。
短篷斜系,刚遇冷雁飞时。
几折红栏都靠水,倚栏人在柳条西。
更沈吟,杜郎旧句,无限萋迷。
依稀南陵水面,正上弦月小,曳练云低。
远山点黛,不似当日蛾眉。
秋江白蘋自发,问鸦鬓、单衫何处归。
天涯泪,莫泥他纤指,弹上罗衣。

新雁过妆楼·本意

清代 黄之隽

夜静秋高。
芦花外、飞鸣暗趁风飘。
惹愁撩恨,偏到画槛兰撩。
不管何人楼里住,半明半灭小灯挑。
镇无憀。
近窗听得,拖过烟霄。
曾经当年话别,看断行字迹,染泪红绡。
旧时心事,今夜又值初遭。
横空甚云甚雨,助嘹唳、声声悲宋骚。
人无侣,剩竟床长箪,闻此魂消。