《寿臧文刚医者父伯英翁八十》原文赏析

  • shòu
    寿
    zāng
    wén
    gāng
    zhě
    yīng
    wēng
    shí
  • [
    míng
    dài
    ]
    cáo
  • yǒu
    yǒu
    dōng
    méng
    páng
    meí
    hào
    shǒu
    yán
    tóng
  • fēng
    liú
    weì
    chuān
    lǎo
    jué
    shuò
    wǎn
    shāng
    shān
    wēng
  • shào
    nián
    xué
    biǎn
    shù
    rén
    duō
    yīn
  • jǐng
    xiāng
    quán
    hán
    kōng
    xìng
    lín
    huā
    zhēng
    chūn
  • zuó
    xiāo
    nán
    sàn
    guāng
    tiān
    kaī
    huá
    dàn
    chéng
    jiā
    xiáng
  • rén
    shēng
    shí
    lái
    shào
    nián
    dēng
    yóu
    feī
    cháng
  • shòu
    寿
    gāo
    duō
    jiē
    xià
    zhī
    lán
  • pín
    zhēn
    shòu
    寿
    jiǔ
    xiāng
    chūn
    fēng
  • chūn
    fēng
    táng
    shàng
    liè
    huá
    yán
    yán
    qián
    chèng
    shòu
    寿
    lái
    qún
    xiān
  • dān
    táo
    mǎn
    pán
    jìng
    zhù
    yuàn
    guī
    tóng
    xiá
    nián

原文: 有客有客栖东蒙,庞眉皓首颜如童。
风流不异渭川老,矍铄宛似商山翁。
少年学得卢扁术,济人利物多阴德。
橘井香泉涵碧空,杏林花雾蒸春色。
昨宵南极散光芒,天开华旦呈嘉祥。
人生七十古来少,年登八帙尤非常。
寿既高兮聿多福,阶下芝兰何簇簇。
玉斝频斟寿酒香,綵衣戏舞春风馥。
春风堂上列华筵,筵前称寿来群仙。
丹桃满盘竟何祝,愿与龟鹤同遐年。



猜您喜欢

送何吏部澄公赴金陵

明代 曹义

广阳城外柳阴肥,客向金陵叹别违。
酒尽红亭官树晚,鸟归青嶂夕阳微。
驿边山隐谯楼迥,江上云随画鹢飞。
想得到官公事简,香凝粉署吏人稀。

送何吏部澄公赴金陵二首 其二

明代 曹义

一自投簪去,淹留岁月深。
思亲频有梦,报国每关心。
领荐来铨部,承恩出禁林。
旗亭分手处,绿酒醉还斟。

送何吏部澄公赴金陵二首 其一

明代 曹义

官膺新宠秩,才擅旧时名。
何逊诗偏俊,山涛职更清。
吟怀风月迥,藻鉴玉壶明。
莲幕香凝处,应知适宦情。