《癸亥杂诗八首 其七》原文赏析

  • guǐ
    hài
    shī
    shǒu
  • [
    míng
    dài
    ]
    táng
  • wén
    dào
    shāng
    shān
    lǎo
    zhī
    bǎi
    nián
    duǎn
    jǐng
    shèng
    beī
  • hóng
    chén
    mǎn
    yǎn
    kōng
    lián
    qīng
    shǐ
    liú
    fāng
    jìng
    shǔ
    shuí
  • zhàng
    huà
    beī
    lóng
    yuǎn
    shēng
    wén
    gōu
    lǐng
    lái
    chí
  • wáng
    sūn
    cǎo
    绿
    yān
    tīng
    wǎn
    weī
    lán
    yǒng
    shī

原文: 闻道商山老紫芝,百年短景不胜悲。
红尘满眼空怜我,青史流芳竟属谁。
杖化葛陂龙去远,笙闻缑岭鹤来迟。
王孙草绿烟汀晚,独倚危栏自咏诗。



猜您喜欢

癸亥杂诗八首 其六

明代 何瑭

目穷郊野遍芳菲,清晓登楼转夕晖。
风撼上阶花影乱,雨滋穿土草芽肥。
采芝商岭人何处,种菊浔阳事已非。
同学故人偏自得,海鸥沙际共忘机。

敝宅分题得观音梅水

明代 何瑭

远映观音阁,梅花烟水寒。
暗香盈断浦,疏影落轻澜。
漱玉声相应,和羹子半酸。
瀛洲何异此,登眺共凭栏。

挽西郊宋处士夫妇

明代 何瑭

诗酒陶元亮,潇条住远坰。
伤哉新冢白,愁对旧山青。
同穴怜双璧,传家在一经。
笑谈春满座,人共相仪刑。