《个侬 次廖群玉韵》原文赏析

  • nóng
    liào
    qún
    yùn
  • [
    qīng
    jìn
    xiàn
    dài
    chū
    ]
    fān
  • yuàn
    nóng
    yuán
    shì
    beì
    shēng
    xiǎo
    jiā
    pāo
    zhì
  • hóng
    fěn
    piāo
    líng
    liú
    làng
    qiè
    zhuì
    diǎn
    píng
  • tiān
    xiān
    huā
    suí
    rén
    shèng
    xǐng
    绿
    西
    lóu
    bǎo
    chaī
    nán
    guó
  • xiù
    chūn
    zuì
    móu
    liú
    pàn
    fǎn
    qīng
    kuáng
    fēng
    dié
  • jiě
    shì
    kuī
    lián
    jìn
    huān
    chǎng
    fēng
    qíng
    biàn
    yuè
    nài
    jìn
    yuàn
    yān
    lóng
    shān
    mèng
  • tiān
  • zhèng
    dài
    liǎn
    luó
    níng
    chóu
  • cùn
    xiāng
    shí
    fēn
    rěn
    qiū
    xiāo
    nán
    zhí
  • dàn
    yuè
    tóng
    weī
    yún
    hàn
    xiǎo
    jìng
    gōng
    xié
    cāng
    tái
    shí
    huá
  • fèng
    jīn
    yáo
    yuān
    luó
    shī
    湿
    liǔ
    róu
    yāo
  • xìng
    huáng
    shān
    xiàng
    hóu
    mén
    zhuàn
    jiān
    tōu
    tuō
  • cóng
    yàn
    bàn
    yǐn
    chái
    guān
    jìng

原文: 怨个侬,元是被生小家私抛掷。
红粉飘零,乌衣流浪,怯坠絮、点萍浮迹。
歌藉天仙,花随人圣,省绿绮西楼,宝钗南国。
秀靥移春,醉眸流盼,反拨惹、轻狂蜂蝶。
解事窥帘,尽欢场、风情遍阅,无奈禁院烟笼,巫山梦隔。
天涯莫觅。
正黛敛螺凝愁碧。
一寸相思,十分自惜,忍寂寂秋宵难值。
淡月梧桐,微云河汉,怕小径弓斜,苍苔石滑。
髻凤金摇,袜鸳罗湿,似舞柳柔腰欹侧。
幸得黄衫,向侯门、赚肩偷脱。
从此燕伴隐居,柴关静擘。


相关标签:个侬

猜您喜欢

个侬

清代 黄之隽

为有倾人色,其如作病何。
羞中含薄怒,坐上转横波。
范蠡舟偏小,阿娇年未多。
肺肠无处说,但恐岁蹉跎。

秋波媚

宋代 陆游

曾散天花蕊珠宫。一念堕尘中。铅华洗尽,珠玑不御,道骨仙风。
东游我醉骑鲸去,君驾素鸾从。垂虹看月,天台采药,更与谁同。

秋波媚 其二 旅怀

清代 吴绮

南浦轻风落藕花,秋色老京华。
一窗凉月,三更细雨,倦客思家。
陡来心事香残后,清泪滴琵琶。
凭谁问取,秦楼过雁,汉关归鸦。