《赠龚良臣并柬双融赵居士》原文赏析

  • zèng
    gōng
    liáng
    chén
    bìng
    jiǎn
    shuāng
    róng
    zhào
    shì
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhōu
  • píng
    shēng
    hǎi
    gōng
    qióng
    chóu
    jīn
    shàng
    ěr
  • chē
    gǒu
    xiào
    zhǐ
    chén
    biān
    zuò
    zhī
  • qún
    ér
    shí
    lǎo
    míng
    luò
    zhǐ
    cán
    qiě
    jīng
  • sēn
    sēn
    lǎo
    gān
    cāng
    huì
    liáo
    liáo
    zòu
    huáng
    zhōng
    míng
  • wàn
    niú
    lái
    xiū
    xiàn
    zhèng
    rén
    tóng
    tàn
  • shuāng
    rán
    xuě
    bìn
    nài
    dàn
    yuàn
    qióng
    nián
    cháng
    bǎo
    fàn
  • beǐ
    fēng
    lǐn
    lǐn
    dōng
    cán
    gēng
    shàng
    dān
  • huáng
    jīn
    zhào
    shì
    tǎng
    yǒu
    páo
    zhē
    hán

原文: 平生四海龚夫子,昔日穷愁今尚尔。
车如鸡栖马如狗,笑指尘编作知己。
群儿不识老弥明,一语落纸惭且惊。
森森老干苍桧耸,寥寥雅奏黄钟鸣。
万牛不来羞自献,正与古人同此叹。
霜髯雪鬓可奈何,但愿穷年常饱饭。
北风凛凛冬欲残,日莫更复衣裳单。
黄金如粟赵居士,傥有绨袍遮此寒。



猜您喜欢

以黄公金华伯五字为韵上黄仲秉

宋代 周孚

名如九鼎重,笔有万钧力。
甘从颍川最,厌就承明直。
顷时未承颜,既见有矜色。
归语同舍生,吾几类河伯。

题宣书记塞门积雪图此图真柳子

宋代 周孚

冰崖雪岭斗巉岩,中有新诗子试参。
短笠轻蓑钓寒濑,为君题出是江南。

次知府侍郎九日登送江亭韵

宋代 周孚

兹山耸孤秀,正自惬公心。
顿觉天能近,都亡地可临。
烟江殊衮衮,霜柳尚沉沉。
但恨无陶谢,芳醪只独斟。