《钱塘弩》原文赏析

  • qián
    táng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    guī
    mào
  • tāo
    gǔn
    gǔn
    pái
    shān
    zhì
    shì
    yīng
    xióng
    píng
  • yīng
    xióng
    líng
    shuǎng
    jiàng
    rén
    zhōng
    nǎi
    yǒu
    yuè
    wáng
  • qián
    wáng
    mài
    dāng
    shì
    suǒ
    guì
    xīn
    zài
  • liè
    shí
    chuān
    穿
    qiáng
    kaī
    cháo
    tóu
    zhuàn
    xiàng
    西
    líng
    shì
  • shì
    hōng
    leí
    zhèn
    shān
    yuè
    shuǐ
    jiāo
    lóng
    jìn
    jīng
  • bǎo
    jiàn
    guāng
    héng
    shí
    zhōu
    nán
    wàng
    gēn
    běn
  • lǎo
    huān
    cǎo
    róng
    zhàng
    zhì
    qíng
  • lóng
    feī
    fèng
    yìng
    qián
    chèn
    nián
    suì
    zuò
    cháng
    ān
    chéng
  • shàng
    huā
    kaī
    chūn
    chūn
    tián
    chē
    líng
    luò
    mái
    xiāng
    chén
  • zhì
    jīn
    jiāng
    kǒu
    hán
    cháo
    yóu
    dāng
    nián
    shè
    shēng

原文: 怒涛滚滚排山至,此是英雄不平气。
英雄灵爽岂易降,人中乃有吴越王。
钱王意气迈当世,所贵存心在利济。
裂石穿波强弩开,潮头转向西陵逝。
势如轰雷震山岳,水底蛟龙尽惊避。
宝剑光横十四州,得意难忘根本地。
父老欢呼草木荣,丈夫至此岂无情。
龙飞凤舞应前谶,他年遂作长安城。
陌上花开春复春,钿车零落埋香尘。
至今江口寒潮急,犹似当年射弩声。



猜您喜欢

拟古 其四

清代 归懋仪

文章亦一艺,功因载道起。
天籁发自然,名言酝至理。
謦欬寄一时,违应占千里。
我读上古书,其文浑浑尔。
吁嗟三代还,日夸雕绘美。

拟古 其三

清代 归懋仪

论古耿中怀,商周非黄虞。
独有吾性存,犹能混沌初。
时运有升降,大道无盈虚。
守己保其真,勿为文质拘。
斤斤同异间,祇成章句儒。

拟古 其二

清代 归懋仪

灼灼园中桃,苍苍岭上松。
春风固自得,冬日亦为容。
造化岂有殊,物性自各钟。
繁华逞目前,安能保其终。
所以古哲人,励志寻高踪。