《黄莺儿·香梢匀蕊先回暖》原文赏析

  • huáng
    yīng
    ér
    ·
    xiāng
    shāo
    yún
    ruǐ
    xiān
    huí
    nuǎn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    míng
  • xiāng
    shāo
    yún
    ruǐ
    xiān
    huí
    nuǎn
    diǎn
    diǎn
    yān
    zhī
    qīng
    chèn
  • hóng
    bāo
    yǐn
    yìng
    shū
    huáng
    hóng
    cuì
    xiāng
    jiān
  • fāng
    ruì
    xuě
    zhà
    qíng
    shí
    chū
    tiān
    xiàn
    线
  • yún
    lóu
    shàng
    yáo
    kàn
    biān
    xiān
    zhuāng
    miàn
  • kān
    xiàn
  • yǐng
    zhuàn
    zhī
    xié
    yàn
    cháo
    xiá
    qiǎn
  • jiù
    zhōng
    yāo
    rǎo
    fēn
    fāng
    piān
    jiào
    róng
    qióng
    yuàn
  • wén
    yòu
    bào
    yáng
    shí
    yīng
    shēng
    huàn
  • kěn
    meí
    liǎn
    zhēng
    chūn
    liàng
    xiào
    qún
    fāng
    wǎn

原文: 香梢匀蕊先回暖,点点胭脂轻衬。
红苞隐映疏篁,红翠相间。
方瑞雪乍晴时,爱日初添线。
五云楼上遥看,似睹溪边,仙子妆面。
堪羡。
影转玉枝斜,艳拂朝霞浅。
就中妖娆,独得芬芳,偏教容易琼苑。
闻又报一阳时,不似莺声唤。
肯与梅脸争春,靓笑群芳晚。


相关标签:黄莺儿

猜您喜欢

黄莺儿 寿李花

清代 吴绡

叶叶自相当。
爱翩翩、一树芳。
交辉花萼欢无恙。
怀思正长。
同根莫妨。
绿情体物多名状。
细斟量。
田荆比并,犹恨雁分行。

黄莺儿 夹竹桃

清代 吴绡

疏影碧云斜。
倘嫣生,茜色加。
丹葩嫩节春无价。
秦人种它。
王猷爱它。
纤纤桃竹勾栏下。
不争差。
香筠苒弱,细碎贴朝霞。

黄莺儿 蝴蝶花

清代 吴绡

日暖草花芳。
满丛开,粉拍光。
分明栩栩韩凭样。
似临风探香。
怕轻飞过墙。
垂须展翅青枝上。
石阑边。
几回欲画。
点笔笑滕王。