《题净居院》原文赏析

  • jìng
    yuàn
  • [
    sòng
    dài
    ]
  • mén
    yōu
    tíng
    jiāng
    chéng
    jiāng
    shuǐ
    qīng
    hán
    qīng
  • àn
    lóu
    tái
    rén
    zuì
    rào
    jiē
    sōng
    zhú
    xià
    hán
    shēng
  • jīng
    qiáo
    yuǎn
    chén
    nán
    guò
    sēng
    zhàn
    xián
    duō
    zhēng
  • weí
    yǒu
    xíng
    yín
    qiáo
    cuì
    zhè
    huí
    zhuó
    cháng
    yīng

原文: 寺门幽独停江城,江水清含地气清。
司岸楼台人醉死,绕阶松竹夏寒生。
路经桥远尘难过,僧占闲多俗不争。
唯有行吟憔悴客,这回须去濯长缨。



猜您喜欢

送杜寺丞和永城

宋代 李覯

薦表同时入,天衢自此通。
弦歌新邑宰,清白旧家风。
官舍隋河北,离觞华谷东。
勖哉松柏操,咫尺是尧聪。

送吴著

宋代 李覯

好学诚虽笃,事亲心不忘。
秋风满黄叶,归路正重阳。
力行宜无改,脩辞况有方。
起家知可望,兰秀自闻香。

送张鬷{左古右叚}

宋代 李覯

人意皆怀土,嗟君无故园。
欲行须尽室,此去又他门。
静里文章好,贫来节行存。
振淹知有日,倚伏岂虚言。