《念奴娇(题马嵬图)》原文赏析

  • niàn
    jiāo
    weí
  • [
    sòng
    dài
    ]
    chéng
  • shǔ
    jiāng
    chéng
    yuǎn
    xiǎng
    lián
    yún
    weī
    zhàn
    jiē
    tiān
    qióng
    chù
    chóu
    chàng
    yān
    chén
    huí
    shǒu
    shuāng
    líng
    yóu
    lóng
    xīng
    lián
    lín
    fēng
    weì
    fàng
    luán
    kān
    yǎn
    miàn
    leì
    zhān
    chén
    xiù
    <
    b
    r
    /
    >
    shì
    dāng
    zhāo
    yáng
    chuī
    qiāng
    míng
    jié
    què
    shàng
    sān
    shí
    liù
    gōng
    chūn
    mǎn
    yǎn
    céng
    chēn
    xiāng
    fāng
    cǎo
    mái
    qíng
    feī
    huā
    yǔn
    yuàn
    fān
    beì
    é
    meí
    huà
    jīng
    jiàn
    àn
    rán
    hún
    duàn
    jīn

原文: 蜀江城远,想连云危栈,接天穷处。惆怅烟尘回首地,双阙觚棱犹故。龙扈星联,羽林风肃,未放鸾駣去。不堪掩面,泪沾宸袖如雨。
底事当日昭阳,吹羌鸣羯,涴却霓裳舞。三十六宫春满眼,曾把色嗔香妒。芳草埋情,飞花陨怨,翻被蛾眉误。画图惊见,黯然魂断今古。


相关标签:念奴娇

猜您喜欢

小重山

宋代 程武

香减鲛绡添泪痕。彩云长是恨,等间心。玉笙犹记夜深闻。湘水杳,寂寞隔巫云。
翠被冷重熏。做成归梦了销魂。重杨浓处著朱门。依然是,风雨掩黄昏。

小重山

宋代 程武

香减鲛绡添泪痕。
彩云长是恨,等闲心。
玉笙犹记夜深闻。
湘水杳,寂寞隔巫云。
翠被冷重熏。
做成归梦了,却销魂。
垂杨浓处著朱门。
依然是,风雨掩黄昏。

浣溪沙

宋代 颜奎

梦泊游丝画影移。水沈香宛紫烟微。玉笙才过画楼西。
天上人间花事苦,镜中翠压四山低。又成春据莺啼。