《缘识》原文赏析

  • yuán
    shí
  • [
    sòng
    dài
    ]
    sòng
    tài
    zōng
  • náng
    shèng
    kuān
    shì
    jiè
    cóng
    tóu
    diǎn
    rén
    shǔ
    zài
  • wàn
    shān
    kuān
    gēng
    kuān
    qiè
    zhòng
    shēng
    zhì
    zhě
    jiě
  • yīn
    yuán
    shū
    shèng
    shì
    yīn
    yuán
    fāng
    biàn
    便
    mén
    tiān
    zuì
  • tiān
    zuì
  • jīng
    wén
    zài
    shēng
    zhī
    zhī
    xiū
    liàn
    shì
    shèng
    rén
  • guāng
    yīn
    liú
    shuǐ
    yún
    xiào
    lóng
    yín
  • kòu
    qiú
    miào
    zhǐ
    dàn
    zhī
    cán
    kuì
    cháng
    qīn
    shàn
  • gēng
    néng
    tōng
    jiě
    qiǎn
    qín
    shū
    yóu
  • lìng
    yíng
    hèn
    jīn
    dāo
    jiǎn
    jīn
    dāo
    jiǎn
  • fán
    nǎo
    tiān
    xiān
    shàng
    pǐn
    shí
    zhōu
    hǎo
  • guì
    chóng
    qīn
    shū
    biàn
    便
    shì
    xīn
    zhì
    lǎo

原文: 我一囊盛宽世界,从头点取人数在。
万里山河宽更宽,一切众生智者解。
因缘殊胜是因缘,方便法门天最大。
天最大,无比擬,
经文秘在无生理。知之修炼是圣人,
光阴急速流如水。孤云野鹤笑龙吟,
扣寂希夷求妙旨。但知惭愧常亲善,
更能通达解区遣。辜负琴书得自由,
勿令萦恨金刀剪。金刀剪。
离烦恼,天仙上品十洲好。
利他贵重无亲疏,便是菩提心至老。



猜您喜欢

缘识

宋代 宋太宗

上短下长人莫笑,信缘披得便前行。
衣裳不是颠来倒,凭仗丹青画取成。

缘识

宋代 宋太宗

逢春总有看花情,时节心迷不可轻。
但只追游贪聚乐,几人顶戴愧三清。

缘识

宋代 宋太宗

玄元一气不相监,清静如存意马衔。
大隐居鄽迷小道,绝巅顶上白云岩。